Khương Họa tò mò liếc nhìn, mở miệng hỏi:
“Là vị cô nương mỹ mạo thiện tâm kia?”
Lý thị nhàn nhạt đáp:
“Hẳn là nàng. Nàng cũng coi như có lòng.” Bà giao bình dược cho thị nữ, dặn đem đặt vào trong ngăn tủ.
Khương Họa gật đầu, thầm nghĩ: gặp được người tương trợ là chuyện tốt, không ngờ đối phương lại còn tận tâm đến nỗi đưa thuốc tới tận cửa. Người đến thì không thấy, đưa dược rồi đi mất, còn để lời “có duyên gặp lại”, tựa hồ phô trương ân tình, lại như cố ý dây dưa. Đúng là khách sáo nhưng không thành thật.
Lý thị vốn là người nhân hậu rộng lượng, xưa nay đều lấy thiện tâm đối đãi thế nhân. Trước đó được cô nương kia băng bó, đã đáp lễ bằng một chiếc vòng ngọc, nhưng cũng bởi e ngại sinh phiền, không lộ thân phận, chỉ tự xưng họ Lý. Thương thế của bà không nặng, cảm tạ xong liền từ biệt.
Cô nương kia quả có tâm, hoặc là âm thầm đi theo trở về, hoặc là hỏi thăm đường nẻo, rốt cuộc vẫn tìm được đến Khương phủ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT