Cô nương phấn y kia tựa như một giọt nước rơi vào mặt hồ phẳng lặng, không khuấy nổi gợn sóng nào trong cuộc sống yên ổn của Khương Họa. Nàng vẫn nhớ rõ hôm ấy mình từng gặp một vị cô nương kỳ lạ tại cửa hàng trang sức, nhưng điều kỳ quái hơn cả là nàng chẳng thể nào nhớ nổi diện mạo đối phương ra sao. Ký ức ngày đó mơ hồ không rõ, chỉ mấy hôm sau liền bị nàng ném lại sau đầu.
Gặp tiết giao mùa, đầu hạ oi nồng, Khương Họa tham lạnh đắp chăn mỏng, hôm sau vừa thức dậy đã không thể xuống giường. Mời y sĩ tới chẩn, nói là nhiễm hàn nên phát sốt, cần nằm phòng tĩnh dưỡng mấy ngày, không thể gặp gió.
Đã lâu không sinh bệnh, lần này phát bệnh lại khiến nàng có phần cảm thấy mới lạ. A mẫu không cho nàng đọc sách, sợ hao tâm tổn khí, chỉ sai thị nữ thay phiên đọc cho nàng nghe. Giọng Thanh Anh trầm ấm dịu dàng, giọng Lục Toàn hoạt bát như oanh hót sớm mai, mỗi người một vẻ, nghe cũng vui tai.
“Hôm nay a mẫu đi đâu vậy?” Nàng hỏi.
Thanh Anh bẩm: “Phu nhân đi chùa dâng hương, nói là vì tiểu thư cầu bùa bình an.”
Khương Họa nghe xong mới hay, lòng biết a mẫu vì yêu thương mình mà sốt ruột, không nỡ nhìn nữ nhi chịu khổ nên mới hướng thần Phật cầu khấn.
“Bao giờ thì người về?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play