Vệ Nguyên đột nhiên nghĩ: lẽ nào là Khương tam cô nương? Nếu đúng như vậy, hắn quả là không biết gì cả, để Trình Minh Tuyên độc diễn quá mức thê lương.
Trình Chiếu thực sự như đã nói, lấy giấy bút, chậm rãi mài mực, đầu bút chấm nhẹ, vừa muốn hạ lại chợt ngừng tay. Rõ ràng khi nãy trong lòng hắn tràn đầy lời muốn nói, lúc này lại không biết viết gì.
Lá thư hồi âm này rất có khả năng sẽ qua tay Khương đại nhân cùng Khương phu nhân, hắn tuyệt đối không thể viết quá mức lộ liễu. Những lời tình cảm tương tư càng không thể đề cập, chỉ sợ làm người khác chướng mắt. Tuy việc thường ngày thích hợp để nhắc đến, nhưng kể từ khi đến đây ngày nào hắn cũng bôn ba thăm viếng, ứng phó đủ loại người quấy nhiễu, thật sự không có việc vặt nào đáng để nói.
Trình Chiếu vốn tài hoa hơn người, văn tư như suối, hôm nay lại đối với một tờ giấy mỏng bối rối không thôi. Cuối cùng đành miễn cưỡng hạ bút:
"Vân Đài ấm áp, ngân hà rọi nước, thuyền thong thả trôi, rất thú vị. Ban ngày bận rộn, công việc thuận lợi. Ước chừng tháng Năm sẽ về.”
Viết xong thư, hắn gấp lại, giao cho người đưa tin mang đi. Sau đó sửa sang y quan, nhàn nhã bước ra cửa. Quận thành Vân Đài náo nhiệt vô cùng, hôm nay là ngày đại sự, nắng xuân rực rỡ, người qua kẻ lại như mắc cửi, tạo thành cảnh tượng phố phường phồn thịnh.
Tất cả đều là cảnh hắn quen thuộc, quê nhà vẫn là nơi khiến lòng người mềm yếu. Chỉ tiếc rằng nơi này không có A Ninh, như thiếu đi hương vị vốn có.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT