Trình Chiếu thong thả ung dung, chậm rãi dùng vải trắng lau sạch vết máu trên thân kiếm. Lau xong, tấm vải đã nhuốm máu bị hắn tùy tiện ném sang một bên. Thân kiếm sáng loáng đến mức có thể soi rõ bóng người, phản chiếu thần sắc lạnh nhạt của hắn: đồng tử đen nhánh, môi mỏng mím chặt.
Lâu ngày không động kiếm, lần này sử dụng lại có mấy phần tươi mới. Hắn cúi đầu suy ngẫm chốc lát, sau đó đem trường kiếm tra vào vỏ, rồi tiện tay cầm phong thư đặt trên bàn lên xem.
Thư chỉ có hai tờ giấy mỏng, nét chữ uyển chuyển mềm mại, tựa như thấy tiểu cô nương lải nhải không ngừng về cây đào.
Hắn bất giác nhíu mày, A Ninh… có phải quá nhàn rỗi rồi không? Có lẽ hắn nên sớm trở về một chuyến.
Vừa mới đem thư cất lại vào phong bì, ngoài cửa truyền đến tiếng gõ nhẹ, kèm theo thanh âm lãnh đạm:
“Minh Tuyên thu xếp xong chưa? Nếu rồi thì ta vào.”
Sắc mặt Trình Chiếu tối sầm, gắng kiên nhẫn nói:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT