Dạ Huyền Khởi Thủ Hám Thiên Môn!

Chỉ vẻn vẹn là dị tượng khi ra tay đã khiến người ta cảm thấy khó mà chịu đựng.

Uy áp kinh khủng tựa như trời nổi giận, giống như biển thần cuồn cuộn phủ trời che đất mãnh liệt giáng xuống!

Người xung quanh đều cảm nhận được kiếm ý không thể địch nổi đang trấn áp, Trương Nhan Lương đang hứng chịu trực diện càng bị định hoàn toàn tại chỗ, không cách nào động đậy.

Trương Nhan Lương này đến cả mắt cũng không cách nào mở ra, chỉ có thể híp mắt lại cảm nhận lực lượng trời đất kinh khủng xung quanh.

"Làm sao có thể?!" Trương Nhan Lương trong lòng rung động tới cực điểm.

Dạ Huyền này tại sao lại thể hiện ra lực lượng hoàn toàn khác một trời một vực so với ban nãy!

Nếu như nói Dạ Huyền vừa rồi chỉ là một vị Kiếm Đạo tông sư nắm giữ kiếm ý đại thành, vậy thì Dạ Huyền hiện tại chính là một vị vương giả trong kiếm đạo, hiệu triệu vạn kiếm thiên hạ!

Chỉ riêng luồng kiếm ý kinh khủng đó đã khiến người ta cảm thấy khó mà chịu đựng.

Thật đáng sợ!

"Không thể địch lại được!" Trương Nhan Lương này căn bản không có bất kỳ ý nghĩ chống cự nào.

Lực lượng kinh khủng như vậy, nếu như hắn cứng rắn chống đỡ, chỉ sợ trong nháy mắt sẽ bị trọng thương, thậm chí bỏ mạng.

Mặc dù nói là muốn chống đỡ một đòn này, nhưng dưới sự uy hiếp tính mạng, hắn không dám cứng rắn chống đỡ.

Nhưng mà Trương Nhan Lương lại phát hiện mình làm thế nào cũng không động đậy được.

Luồng uy áp vô hình đó trực tiếp khiến hắn đứng yên tại chỗ, không thể động đậy!

"Không xong!" Trương Nhan Lương dùng ra tất cả vốn liếng nhưng phát hiện vẫn không cách nào động đậy, điều này làm hắn có chút hoảng sợ.

"Xem ra chỉ có thể sử dụng động thiên!" Trương Nhan Lương cắn răng, trầm giọng nói.

Ùng ùng ———— Theo ý niệm của Trương Nhan Lương, hư không trên đỉnh đầu hắn xuất hiện một trận vặn vẹo.

Ngay sau đó, từng luồng sinh mệnh tinh khí mênh mông tỏa ra.

Phảng phất như núi lửa phun trào!

"Đây…" "Là động thiên chỉ có ở cấp bậc Phong Vương sao?!" Tất cả mọi người đều chấn động không ngừng, nhìn chằm chằm Trương Nhan Lương.

Địa Nguyên chi cảnh là cấp Phong Hầu.

Động thiên chi cảnh lại là cấp Phong Vương!

Sau khi đạt đến Động thiên chi cảnh có thể mở ra động thiên, làm cho lực lượng sinh mệnh của bản thân tăng vọt, tuổi thọ tăng thêm.

Động thiên càng nhiều, thực lực tu sĩ càng mạnh, tuổi thọ cũng càng dài.

Trương Nhan Lương chính là một vị tồn tại cấp bậc Phong Vương.

Rầm rầm rầm ———— Dưới cái nhìn chăm chú của mọi người, trên đỉnh đầu Trương Nhan Lương lơ lửng ba cái động thiên!

Mỗi một cái động thiên đều bộc phát ra sinh mệnh tinh khí mênh mông, giống như núi lửa phun trào.

Theo sự xuất hiện của ba cái động thiên, khí tức toàn thân Trương Nhan Lương tăng vọt, giống như nhận được sự biến đổi về chất.

Khí tức cả người đều trở nên khác lạ, đắm chìm trong sinh mệnh tinh khí bàng bạc.

"Lui!" Nhưng điều này cũng không khiến Trương Nhan Lương có thêm bất kỳ lòng tin nào, mà là ngay lập tức lựa chọn rút lui!

Cùng lúc đó, Dạ Huyền một kiếm chém ra!

"Kiếm Khí Cổn Long Bích!" Dạ Huyền gầm nhẹ một tiếng.

Ầm!

Kiếm khí nơi đầu ngón tay nhỏ như sợi tơ nhện kia trong nháy mắt chém ra.

Rõ ràng nhỏ như sợi tơ nhện, nhưng lực lượng bộc phát ra quả thật làm người ta cảm thấy rung động.

Liền phảng phất có hàng tỉ kiếm khí hội tụ vào một chỗ, tạo thành một con nghiệt long kiếm khí cuồn cuộn trong hư không, đến mức hư không đều bị xoắn nát.

Không đúng!

Không phải xoắn nát!

Mà là đập nát!

Rõ ràng là kiếm khí, lại cho người ta cảm giác như bị đánh mạnh!

Băng!

Trong hư không bộc phát ra một tiếng vang kinh thiên động địa.

Tất cả mọi người đều thấy một màn kinh người.

Một con nghiệt long kiếm khí nửa trong suốt cuồn cuộn trong hư không, đánh về phía Trương Nhan Lương!

Ầm ầm ———— Gần như trong nháy mắt, kiếm khí kinh khủng đã đánh vào tầng phòng ngự thứ nhất của Trương Nhan Lương  bạch ngọc thần thuẫn!

Bạch ngọc thần thuẫn dày ba thước, dưới sự va chạm của kiếm khí, thậm chí không chống đỡ nổi nửa giây đã tan rã trong nháy mắt, biến thành hư không.

Mà lúc này, Trương Nhan Lương mới vừa khởi động ba tòa động thiên.

Nhìn thấy bạch ngọc thần thuẫn đến nửa giây cũng không chống đỡ nổi, con ngươi Trương Nhan Lương đột nhiên co rụt lại.

Ầm!

Kiếm khí đã đánh tới trước người.

Phốc!

Bạch ngọc thần đỉnh mỏng như tờ giấy, trong nháy mắt bị tan rã.

Ngay sau đó là bạch ngọc đạo văn, khải giáp nham tương, linh khí bảo giáp… Toàn bộ thủ đoạn phòng ngự của Trương Nhan Lương, dưới một chiêu Kiếm Khí Cổn Long Bích của Dạ Huyền, trong nháy mắt bị tan rã không còn một mảnh.

Trương Nhan Lương đã cảm nhận được kiếm khí sắc bén này gần như sắp xuyên phá da thịt, đâm vào trong cơ thể hắn!

"Động thiên!" Vào thời khắc ngàn cân treo sợi tóc, Trương Nhan Lương dùng ba tòa động thiên hoán đổi vị trí với thân hình của mình.

Ầm!

Kiếm Khí Cổn Long Bích đụng vào ba tòa động thiên.

Bộc phát ra tiếng nổ vang trời!

"Cản… cản được rồi?!" Tất cả mọi người đều kinh hô.

"Vậy mà cản được!" Học viên Liệt Thiên Thư Viện đều kích động không thôi.

Kiếm vừa rồi, tất cả mọi người đều cảm thấy Trương Nhan Lương gặp khó khăn.

Không ngờ vào thời khắc quan trọng, Trương Nhan Lương vậy mà lại dùng động thiên độc hữu của cấp Phong Vương để ngăn cản một kiếm kinh khủng kia!

"Ha ha ha ha, Liệt Thiên Thư Viện chúng ta thắng rồi!" Phe Liệt Thiên Thư Viện đều kích động không thôi.

Trương Nhan Lương bay lơ lửng trên không trung, há mồm thở dốc, chỉ cảm thấy lòng còn sợ hãi.

Trong khoảnh khắc vừa rồi, hắn thoáng cảm giác mình sắp bị luồng kiếm khí kinh khủng kia đập chết.

Đúng vậy!

Chính là đập chết!

Phảng phất như một cái búa khổng lồ được bao phủ bởi kiếm khí đập tới.

Cực kỳ khủng bố!

"Nguy hiểm thật ———— " Trương Nhan Lương thở ra một hơi.

Nhưng vào lúc này, sắc mặt Trương Nhan Lương thình lình trắng nhợt, ngay sau đó đột nhiên phun ra một ngụm máu tươi.

"Phốc ———— " Trương Nhan Lương chỉ cảm thấy trước mắt tối sầm lại, từng cơn đau nhức lan khắp toàn thân khiến cả người hắn dường như muốn ngã quỵ.

"Sao… làm sao có thể?" Trước mắt Trương Nhan Lương tối sầm lại, nhưng hắn lại thấy một màn làm hắn tuyệt vọng.

Trong ba tòa động thiên, một tòa ở chính giữa đã trực tiếp bị cứng rắn trảm diệt.

Ầm!

Ngay khoảnh khắc tòa động thiên này biến mất, Trương Nhan Lương liền ngất đi, cả người rơi thẳng xuống đất.

Hai tòa động thiên còn lại cũng trở nên ảm đạm vô quang, không còn hiển lộ vẻ chói mắt, dường như đã kiệt quệ lực lượng mà trở về bên trong Trương Nhan Lương.

"Ngươi không phải là người đầu tiên dám dùng động thiên đỡ kiếm khí của ta, nhưng ngươi xem như tương đối may mắn." Trước khi ngất đi, Trương Nhan Lương nghe được câu này.

Những lời này hiển nhiên là Dạ Huyền nói.

Nói thật, Dạ Huyền đối với Trương Nhan Lương cũng không có sát ý.

Tuy Trương Nhan Lương này rất dối trá, nhưng tối thiểu không khiến người ta chán ghét như Lâm Phi Viêm.

Dạ Huyền ngay cả Lâm Phi Viêm còn không giết, huống hồ cũng không thể vì di dời cơn giận mà sát hại một Trương Nhan Lương.

Ai ngờ Trương Nhan Lương này bản thân sợ hãi lại lựa chọn vận dụng động thiên để đỡ kiếm khí của Dạ Huyền.

Đây quả thực là hành vi tự tìm cái chết.

Động thiên chính là một trong những nguồn gốc sinh mệnh tinh khí cực kỳ quan trọng của tu sĩ.

Một khi động thiên bị phá hủy, sẽ làm tổn hại đến bản nguyên cơ thể.

Trương Nhan Lương lại dùng động thiên để đỡ Kiếm Khí Cổn Long Bích của Dạ Huyền.

Lá gan này không thể nói là không lớn.

Năm đó Dạ Huyền từng dùng chiêu này chém giết rất nhiều địch nhân.

Những địch nhân kia không ai không phải là cự đầu vô địch!

Từng nhớ có một vị Kiếm Đạo Ma Đế khi đối mặt với Kiếm Khí Cổn Long Bích của Dạ Huyền, dưới tình thế vô kế khả thi cũng đã lựa chọn tế khởi động thiên của chính mình.

Kết quả có thể tưởng tượng được.

Toàn bộ động thiên tất cả đều bị Dạ Huyền trảm diệt.

Vị Kiếm Đạo Ma Đế này lúc tuổi già có thể nói là thê thảm tới cực điểm.

Trương Nhan Lương tuy chỉ bị phá hủy một tòa động thiên, nhưng sinh mệnh tinh khí của hai tòa động thiên còn lại cơ bản đã tiêu hao hết.

Cũng may là Trương Nhan Lương còn trẻ, bằng không thì động thiên nhất định sẽ trực tiếp băng tán.

Bất quá, dù như vậy, Trương Nhan Lương cũng cơ bản không còn tương lai gì có thể nói.

Đương nhiên, Hư Thần Giới Chi Linh đã không còn, bản thân Trương Nhan Lương vốn cũng chẳng còn tương lai gì.

Coi như động thiên chưa bị hủy, Trương Nhan Lương cũng không có khả năng bước vào cảnh giới cao hơn.

Ầm ầm ———— Trương Nhan Lương rơi xuống mặt đất, phát ra một tiếng vang thật lớn.

Trận chiến này kết thúc.

Tất cả mọi người đều kinh ngạc không thôi, hoàn toàn chưa kịp phản ứng.

Đừng nói là người khác, ngay cả Chu Tử Hoàng và Hồng Vân Liệt hai người cũng chưa kịp phản ứng.

Vào khoảnh khắc Trương Nhan Lương tế xuất động thiên, bọn họ đều cảm thấy một kích của Dạ Huyền đã bị ngăn cản.

Nhưng mà không ai ngờ được, cục diện lại thay đổi trong nháy mắt.

Động thiên của Trương Nhan Lương vốn đã chặn được kiếm khí lại trực tiếp bị hủy diệt mất một tòa.

"Nhan Lương!" Hồng Vân Liệt tức khắc phi thân lên, hướng về phía đạo trường đỡ Trương Nhan Lương dậy.

Cùng lúc đó, Chu Tử Hoàng cũng đáp xuống bên cạnh Dạ Huyền, nhẹ giọng nói: "Dạ Huyền, ngươi thật sự khiến bổn tông cảm thấy bất ngờ đấy." Dạ Huyền mỉm cười, chậm rãi nói: "Nhạc phụ đánh cuộc, chẳng phải là vì kết cục như vậy sao?" Chu Tử Hoàng cũng mỉm cười.

Xác thực, hắn đánh cuộc chính là vì kết quả này.

Sự thật chứng nhận hắn đã thành công.

"Dạ Huyền!" Nhưng mà lúc này, Hồng Vân Liệt lại phát ra tiếng gào thét giống như sư tử đực tức giận, hắn căm tức nhìn Dạ Huyền, gằn từng chữ: "Ngươi đánh rớt cảnh giới của Nhan Lương xuống Địa Nguyên cảnh?!"

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play