Edit: Huyền Ảnh

Vạch đích, 

Chạy xong mười vòng, không ngoài dự đoán cậu đạt được... hạng ba. 

Thể lực có hạn, vào thời khắc cuối cùng cậu bị một nam sinh cao to vượt qua. 

Giáo viên chủ nhiệm lớp 1, thầy Cố, đi tới, nhìn về phía nam sinh cao to: “Tinh linh của em đâu?” 

Nam sinh cao to quay đầu nhìn ra phía sau, tìm một lúc mới thấy Tiểu Cổn Thạch ở cách đó mấy chục mét. 

Đang lăn lăn một cách yếu ớt. 

“Ở... ở kia ạ.” Giọng cậu ta không mấy tự tin. 

“Biết yêu cầu của bài kiểm tra không? Phải cùng tinh linh chạy xong mười vòng.” 

“Em... em chỉ là đến đích trước đợi nó thôi, hơn nữa, tinh linh của người khác cũng không phải lúc nào cũng kè kè bên cạnh mà!” 

Nam sinh cao to càng nói càng cảm thấy mình có lý. 

Trên đường chạy, chuyện tinh linh chạy tản ra cũng không hiếm. 

Tiểu Cổn Thạch của cậu ta, cũng chỉ tụt lại mấy chục mét thôi, có gì mà không được! 

Thầy Cố liếc cậu ta một cái, ánh mắt thất vọng: “Em tưởng Tiểu Cổn Thạch ít chạy một vòng mà chúng tôi không nhìn ra à?” 

Nam sinh cao to rất muốn cứng rắn nói là không có. 

Nhưng, khi đối mặt với ánh mắt của thầy Cố, như thể mọi chuyện đều bị nhìn thấu, những lời cứng rắn của cậu ta nghẹn nơi cổ họng cũng không thốt ra nổi. 

Theo bản năng, cậu ta cúi đầu xuống. 

“Nhớ kỹ một câu: Không có người điều khiển tinh linh nào lại bỏ rơi tinh linh của mình cả... Kết quả kiểm tra đầu vào của em bị hủy.” 

Tiểu Cổn Thạch không yếu, nếu chạy đủ mười vòng thì cũng có cơ hội tranh top mười. 

Nam sinh cao to há miệng, cuối cùng cúi đầu ủ rũ bước sang một bên. 

Lão Cố quay đầu nhìn về phía Tô Hạo, trên khuôn mặt nghiêm nghị lại nở nụ cười: 

“Em, biểu hiện rất tốt, tiếp tục cố gắng nhé.” 

Tô Hạo vui vẻ đáp lại. 

Quả nhiên, con trai đẹp trai ở đâu cũng được hoan nghênh. 

Mà vừa đẹp trai vừa có thực lực thì... khụ khụ, không được kiêu, phải giữ bình tĩnh. 

Nam sinh đầu đinh vẫn giữ được sức sau khi dẫn đầu hoàn thành mười vòng, bất ngờ đi tới, nhe răng cười. 

Tô Hạo dường như còn thấy... răng cậu ta lấp lánh sáng?? 

“Tự giới thiệu chút, tôi tên Lý Tùng Đình, đợi cậu bù lại điểm yếu thể lực, hy vọng chúng ta có thể tái đấu.” 

“Ờ... chào, tôi là Tô Hạo, lớp 2.” 

Tô Hạo xoa xoa mũi. 

Khiêu chiến thì cũng được, nhưng... 

Có thể đừng thẳng thừng như vậy không? 

Gì mà ‘điểm yếu là thể lực’? Rõ ràng là chiến lược tiết kiệm sức mà! 

Chuyện chiến lược, sao có thể gọi là điểm yếu được chứ! 

Tô Hạo thì thầm. 

Tằm Bảo Bảo bám lấy ống quần cậu trèo lên đầu, nằm sấp xuống nhắm mắt lại. 

Giống như đội cho Tô Hạo một cái mũ vàng cỡ lớn. 

Mà còn hơi nặng! 

Tô Hạo, vừa mới thở được vài chục hơi sau mười vòng, định kéo nó xuống mà không được. 

“Cổ Lỗ~ Cổ Lỗ~” 

Tằm Bảo Bảo kêu lên đầy bất mãn. 

Chuyện về tinh linh, sao có thể gọi là lười được chứ! 

Rõ ràng là dưỡng sức chuẩn bị chiến đấu! 

... 

Tô Hạo tìm một gốc cây ngồi nghỉ. 

Việc dễ chịu nhất đời người, không gì hơn việc người khác vẫn đang cật lực chạy mười vòng, còn mình thì có thể ngồi nghỉ dưới bóng cây. 

Cảm giác rất tuyệt. 

Mười vòng vốn đã là thành tích mà phần lớn học sinh khó mà với tới, huống chi còn bị đám tinh linh nghịch ngợm kéo chân sau. 

Chưa đến nửa quãng đường, không ít người đã từ chạy biến thành nửa chạy nửa đi. 

Ai bảo các thầy cô đều nói, dù có đi cũng phải đi cho đủ mười vòng. 

Thậm chí có người giả vờ đã chạy đủ mười vòng, bị giáo viên chủ nhiệm lôi ra, thiếu mấy vòng đều rõ mồn một. 

Những học sinh còn lại vô cùng tuyệt vọng. 

Rõ ràng có hơn trăm người trên đường chạy, sao thầy cô các người lại nhìn rõ như vậy chứ! 

Một tiếng sau, 

Lưu Nhân cuối cùng cũng chạy qua vạch đích, ngửa mặt ngã phịch xuống đất, bụng nhỏ lắc lư như sóng nước. 

Bên cạnh cậu ta, Rùa Than Lửa phun ra vài tia lửa nhỏ, nhìn không thấy chút mệt mỏi nào. 

Tô Hạo đã thấy quá trình Lưu Nhân chạy mười vòng. 

Ban đầu, Lưu Nhân thúc Rùa Than Lửa chạy nhanh. 

Giữa chừng, hai bên cùng chạy song song. 

Nhưng đến hai, ba vòng cuối, dù chỉ là đi nhanh, Lưu Mập cũng gần như không đi nổi nữa, cắn răng lắm mới bám theo được tốc độ của Rùa Than Lửa. 

Đây chính là truyền thuyết “Rùa-Nhân chạy đua” sao? 

... 

Lưu Nhân không phải nhóm cuối cùng về đích, cậu ta còn gắng gượng xếp giữa bảng. 

Cách biệt đến tận hai vòng với người cuối cùng. 

Nhưng người cuối đó, thành tích vẫn hơn một phần ba học sinh ban tinh linh. 

Những người còn lại, dù bị yêu cầu chạy đủ quãng đường, họ cũng thật sự không thể làm nổi, tinh linh nhà mình kéo không nổi thì phải làm sao? 

Tân binh điều khiển tinh linh cũng tuyệt vọng lắm chứ! 

Có người còn đang dỗ dành tinh linh, có người thì đã hoàn toàn buông xuôi. 

Lúc này, 

Tiếng còi vang lên, 

“Học sinh lớp 2, tập hợp!” 

Tiếng gọi vang dội của cô Trần truyền tới. 

Không ít người cúi đầu ủ rũ, chậm rãi đi tới điểm tập hợp. 

Cô Trần đảo mắt một vòng, lướt mắt qua mặt từng học sinh, “Tôi rất thất vọng về các em, các em là lứa học sinh kém nhất tôi từng dạy! 

“Nhìn xem các em thành ra cái dạng gì! Hả? Một Ngự Linh Sư mà đến tinh linh còn điều khiển không nổi, còn xứng là Ngự Linh Sư à! 

“Đừng nói với tôi là các em mới vừa ký khế ước với tinh linh, mới ký không phải là ký chắc? Các em làm không được, tại sao người khác lại làm được? Chỉ huy tinh linh là yêu cầu cơ bản nhất của Ngự Linh Sư!” 

Cô Trần thao thao bất tuyệt, trong đội hình, một phần ba học sinh cúi đầu xấu hổ. 

Cô Trần chợt chuyển mục tiêu, nhưng lần này giọng điệu dịu lại một chút, “Những người đã chạy xong mười vòng, các em tự nghĩ lại xem, có bao nhiêu người là không theo kịp tốc độ của tinh linh, là bị kéo chân?” 

Không chỉ có Lưu Nhân. 

Thực tế, phần lớn tinh linh vừa bước vào giai đoạn trưởng thành, tốc độ di chuyển không theo kịp học sinh cấp ba đi nhanh, nhưng sức bền thì bỏ xa cả mấy con phố! 

Lúc đầu những học sinh nghĩ tinh linh nhà mình không đủ nhanh, nhưng chưa chạy được mấy vòng, thể lực tụt mạnh đã khiến họ nhận ra bản thân không đủ sức bền. 

Chỉ có thể để tinh linh chậm lại. 

“Ngự Linh Sư, không chỉ là một nghề hào nhoáng ra trận chỉ huy tinh linh chiến đấu, mà là một nghề chiến đấu cùng tinh linh!” 

Thầy Trần nói rất nghiêm túc, tay chống eo, ánh mắt sắc bén, “Thể lực không đủ, tốc độ không đủ, phản ứng không kịp, những điều này sẽ trở thành điểm yếu của các em, thành lỗ hổng chí mạng trong chiến đấu của các em. 

“Tất nhiên, những điều tôi nói có thể còn xa với các em hiện giờ, chỉ mong các em đừng xem nhẹ việc rèn luyện bản thân, Ngự Linh Sư và tinh linh, chưa bao giờ là hai cá thể tách rời.” 

“Lần này, trong lớp chúng ta cũng có vài bạn thể hiện rất tốt, Lý Tùng Đình, Tô Hạo, và Tề Lâm, lần lượt đạt hạng nhất, nhì, và tám. Mong rằng sau này các em hãy học tập ba bạn này, cũng hy vọng các em tiếp tục cố gắng, sớm ngày trở thành Ngự Linh Sư đủ tiêu chuẩn.” 

Cô Trần che giấu đi nụ cười nơi đáy mắt, chỉ nhàn nhạt nói, “Được rồi, ba em vừa được gọi tên theo tôi một chuyến.” 

... 

Trong văn phòng, 

Giáo viên chủ nhiệm lớp 1, đồng thời là chủ nhiệm giáo vụ – thầy Cố... Cố chủ nhiệm, đang sắp xếp phần thưởng lần này. 

“Trường phát cho tinh linh hệ mộc là bột ngọc ‘Mạt Chỉ’, hệ thổ là bột ngọc ‘Hắc Nham’, hệ thủy...” 

“Nếu mấy em không có ý kiến gì, thì bột ngọc ngày mai có thể nhận được... Hôm nay á?” Lão Cố lắc đầu, “Trường cũng phải dựa vào thuộc tính tinh linh của từng người để mua đúng loại bột ngọc.” 

Rất thực tế. 

Một hộp bột ngọc cho một tháng hơn hai ngàn, ba tháng hơn sáu ngàn. 

Tiền từ trên trời rơi xuống, dù Cố Linh Dao là tồn tại cấp cao hơn cả kẻ nạp tiền, lúc này cũng tươi cười rạng rỡ. 

Tô Hạo chưa vội rời đi, đợi mấy bạn khác đi gần hết mới do dự hỏi, “À, thầy ơi, em có thể đổi phần thưởng bột ngọc ‘Mạt Chỉ’ sang ‘Thanh Trúc’ được không ạ?” 

“Ờ, sao lại thế?” 

Bột ngọc Mạt Chỉ một hộp 650, Thanh Trúc một hộp 599, nhìn kiểu gì cũng thấy không lời. 

“... Vì tinh linh nhà em quen ăn bột Thanh Trúc rồi.” 

Tô Hạo ra hiệu mắt với Tằm Bảo Bảo, “Nhóc hiểu rồi chứ?” 

“Cổ Lỗ~” Tằm Bảo Bảo phụ họa không cam lòng. 

“Được thôi, chuyện nhỏ, nhưng mà đổi sang loại đắt hơn thì không được đâu.” Lão Cố cười. 

Làm Tô Hạo nuốt lại câu hỏi liệu có thể quy ra tiền phần chênh lệch hay không. 

Cho đến khi Tô Hạo rời đi, 

Lão Cố xoa cái đầu hói của mình: “Xem ra, đây cũng là một học sinh có chính kiến đấy.” 

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play