Edit: Huyền Ảnh
Thứ Tư, ngày 13 tháng 8, trời nắng.
Ngày thứ mười sáu sau khi ký khế ước với Tằm Bảo Bảo.
Ngày thứ hai của năm học mới.
Ban Tinh Linh bắt đầu học các tiết học chính thức.
Trên bàn học là một quyển sách mới, “Những điều bắt đầu cần biết về việc ký khế ước với tinh linh” do Liên minh Ngự Linh xuất bản, giảng giải cách một người mới vừa ký khế ước với tinh linh, trưởng thành thành một Ngự Linh Sư chân chính và đủ chuẩn.
Quyển sách này không khô khan như sách giáo khoa thông thường, mà dùng cách trình bày đơn giản dễ hiểu để nói về các giai đoạn khác nhau của Ngự Linh Sư và tinh linh.
Xen lẫn trong đó còn có nhiều giai thoại lập nghiệp của các Ngự Linh Sư nổi danh.
Tô Hạo lật sách, lập tức chìm đắm vào trong.
Bên tai như vang lên âm thanh “ding dong” khi điểm tình báo tăng lên.
Đây là niềm vui gấp đôi.
Cuộc sống của Ngự Linh Sư chính là như vậy, vừa kỳ diệu vừa vui sướng.
Trong lớp học,
Ngoài học sinh còn có cả tinh linh, hoặc ngồi xổm, hoặc đứng, hoặc nằm bên cạnh chủ nhân của mình.
Nhưng đều rất yên tĩnh.
Cho dù là những tinh linh nghịch ngợm, hôm qua còn không thèm để ý chủ nhân, chạy nhảy vui đùa trên đường, thì lúc này, cũng đều mang dáng vẻ “ngoan ngoãn.jpg”.
Tằm Bảo Bảo cũng vậy.
Đôi mắt to chốc chốc lại liếc nhìn về phía trước, một con rối... cao bằng người... không, phải gọi là con rối có tỷ lệ như người thật.
Con rối mặc váy hoa, trên tay và chân đều có dây tơ gắn vào, bị treo lơ lửng trên không, hai thanh gỗ giao nhau tạo thành hình chữ thập treo nó lên.
Đôi mắt kia sống động linh hoạt, xoay tròn liên tục, thỉnh thoảng lại liếc qua các tinh linh mới trong lớp.
Rối Điều Khiển Dây!
(Là hình thái tiến hóa của Rối Gỗ)
Tô Hạo không cần nhìn cũng biết là khí thế tỏa ra từ Khiển tuyến mộc ngẫu khiến các tinh linh trong lớp đều bị trấn áp.
Cảm giác thật áp bức.
Tằm Bảo Bảo nhắm mắt, rồi lại mở, lại nhắm, sau đó bò bò ra sau lưng Tô Hạo, tự tìm chỗ trốn.
Tô Hạo: “……”
Trên bục giảng,
Cô Trần giảng bài một cách bình tĩnh: “Đã lựa chọn ban Tinh Linh, thì chỉ có một mục tiêu — trở thành một Ngự Linh Sư chân chính.”
Cô dừng một chút:
“Muốn trở thành một Ngự Linh Sư được liên minh chứng nhận, yêu cầu đầu tiên các em cần biết, là phải sở hữu một tinh linh đạt cấp nhập môn.”
“Vậy, thế nào mới gọi là tinh linh nhập môn?”
Ánh mắt cô Trần quét quanh lớp, nhiều học sinh sợ bị gọi tên liền rụt cổ cúi đầu.
Tô Hạo vẫn đắm chìm trong biển học tập, hoàn toàn miễn dịch với ánh nhìn nghiêm khắc của giáo viên chủ nhiệm.
Cô Trần vốn cũng không có ý định hỏi, tiếp tục giảng:
“Khi linh lực trong cơ thể tinh linh đạt đến một trăm, là có thể bắt đầu nén linh lực, mà linh lực sau khi nén lại, bất kể là sử dụng chiêu thức hay vận dụng linh lực đơn giản, hiệu quả đều sẽ tăng lên gấp bội… Lúc ấy, tinh linh mới được tính là chính thức nhập môn.”
“Tinh linh trong giai đoạn trưởng thành đang ở vào thời kỳ phát triển nhanh chóng. Nhiều tinh linh vì giai đoạn trưởng thành không được bồi dưỡng tốt, hấp thu linh lực không đủ, đến khi trưởng thành vẫn chưa đạt 100 linh lực, tiềm năng đã cạn, muốn đột phá lên cấp nhập môn thì rất khó.”
Các học sinh mới nghe rất nghiêm túc, cũng hiểu tại sao luôn nhấn mạnh phải cho tinh linh ăn bột ngọc. Tinh linh chỉ ăn thực phẩm thông thường thì gần như không thể đột phá.
“Chỉ cần trước kỳ thi đại học, các em có thể bồi dưỡng tinh linh đến cấp nhập môn, thì việc đỗ vào đại học tinh linh trọng điểm đã chắc như đinh đóng cột.”
Cô Trần nói :
“Nếu chưa đột phá được, nhưng linh lực đạt trên 90, thì vẫn có cơ hội vào đại học tinh linh. Nói chung, nếu không muốn bị loại bỏ, từ hôm nay phải nghiêm túc!”
Có học sinh rụt rè giơ tay.
“Mời nói.”
“Thưa cô, Rối Điều Khiển của cô là tinh linh cấp gì ạ?”
Cô Trần hừ một tiếng:
“Cái tên còn nhớ nhầm, về nhà lật Bách khoa toàn thư tinh linh ra mà đọc lại…”
Rồi nói tiếp:
“Sau khi nhập môn, tinh linh được chia thành sơ, trung và cao cấp, tiếp theo nữa là cấp tinh anh, cấp bậc của Ngự Linh Sư cũng như vậy.
Rối Điều Khiển Dây của tôi là tinh linh cấp cao, nhưng mấy chuyện này không quan trọng với các em. Đừng mơ mộng viển vông, củng cố căn cơ tinh linh mới là việc các em cần làm hiện tại.”
“Trước khi đạt cấp nhập môn, nếu muốn phân chia giai đoạn, có thể chia như sau:
Giai đoạn đầu tiên: vừa mới bước vào kỳ trưởng thành, chính là giai đoạn tinh linh của các em đang ở.
Giai Đoạn thứ hai: linh lực trên 30, có thể thử học tuyệt chiêu. Tuyệt chiêu là cách vận dụng linh lực ở cấp cao hơn, là chìa khóa để phát huy sức mạnh của tinh linh.
Giai đoạn thứ ba: linh lực trên 60, có thể thi triển nhiều tuyệt chiêu, dưới sự tăng cường của linh lực, thể chất của tinh linh cũng sẽ được tăng cường.
Giai đoạn thứ bốn: linh lực đạt hoặc vượt 100, bắt đầu nén linh lực, cũng có thể bắt đầu thiết kế một hệ thống chiến đấu cho tinh linh của mình…”
“Tôi yêu cầu các em, trước khi kết thúc học kỳ này, cố gắng để tinh linh của mình đạt 60 điểm linh lực. Trong đó, ngoài việc bổ sung bột ngọc và dinh dưỡng, cũng cần tiến hành huấn luyện phù hợp, để khai thác tối đa tiềm năng của tinh linh.”
Đa số học sinh phải đến cơ quan chuyên môn mới đo được linh lực của tinh linh.
Tô Hạo thì mở bảng thông tin ra xem, chỉ số của Tằm Bảo Bảo hiện đã là:
Thể lực: 11; Linh lực: 18.
Cách mốc linh lực 30 của tầng đầu tiên, dường như... cũng không còn xa?
Tiết học về tinh linh cũng không có nhiều.
Mỗi ngày chỉ có hai đến ba tiết học trong lớp.
Còn lại là tiết là học ngoài trời, hướng dẫn học sinh huấn luyện tinh linh.
Tô Hạo nghe rất chăm chú, không phải vì điểm trí tuệ, mà vì rất nhiều kiến thức đối với cậu giống như mở ra một cánh cửa mới mẻ.
Chỉ là…
“Phương án bồi dưỡng tinh linh, mình vẫn sẽ dựa vào bàn tay vàng.”
Nửa tháng sau, mọi thứ đi vào quỹ đạo.
Thứ Hai: Tằm Bảo Bảo luyện tốc độ và sức bền bằng máy chạy bộ của trường, nhưng giờ đã không đủ thử thách nữa.
Thứ Ba: dùng “trận cọc gỗ” của trường để luyện tốc độ và sự linh hoạt.
Thứ Tư: dùng “thiết bị kiểm tra lực va chạm” để đo lực va chạm khi Tằm Bảo Bảo dốc toàn lực.
Bản đánh giá cho thấy: có thể đâm gãy cây nhỏ to bằng bát ăn cơm.
Thứ Năm: luyện linh lực ở trường…
Thứ Sáu: Tằm Bảo Bảo…
Tất nhiên,
Tô Hạo đóng vai trò vô cùng quan trọng trong đó, khiến những bài tập tưởng như bình thường đạt được hiệu quả phi thường.
“Cổ Lỗ, cổ… lỗ…”
Tằm Bảo Bảo bò từng chút, thở dài một tiếng, mắt xoáy tít vòng tròn.
Nhân lúc Tằm Bảo Bảo không còn sức chiến đấu, Tô Hạo lập tức bế nó lên, kéo dài thân thể ra, cố định vào giá đỡ.
Thoa thuốc linh dược đắt tiền cắn răng mới mua, rắc thêm bột thuốc nghiền từ dược liệu.
Lật người, rắc đều thêm lần nữa.
Dưới giá đỡ đơn giản, bếp lửa bật lên, dùng lửa nhỏ nướng từ từ, giúp tinh linh hấp thụ dược tính.
Tằm Bảo Bảo không còn sức chống cự, mặc người sắp đặt, dáng vẻ “sống không còn gì luyến tiếc”.
Bản thân nó giờ chỉ là một con tằm phế vật.
Ngày 1 tháng 9, ngày khai giảng của khối 10 và khối 11.
Tô Hạo mở bảng thông tin của Tằm Bảo Bảo ra xem:
Thể lực đã tăng lên 18, linh lực vừa khéo đạt 30, đúng giai đoạn hai mà cô Trần nói!
Đây là bước tiến cơ bản nhất.
Một số tiến bộ tiềm ẩn không hiển thị trên bảng cũng không nhỏ.
Ví dụ như:
Làn da được “nướng” theo phương pháp của Tô Hạo, đã dần dần cứng cáp ngang ngửa lớp giáp ngoài.