Dùng xong một chén lớn mì nước, Tân San Tư rời khỏi khách điếm, một mình đi về hướng thành Bắc. Hơn nửa canh giờ sau mới tới nơi. Hỏi thăm vài người, nàng rốt cuộc cũng tìm được khu chợ gia súc.
Phố chợ đông nghẹt, người chen người, mùi tanh hôi lộn xộn theo gió xộc vào mũi, xông thẳng vào bụng khiến nàng buồn nôn đến mức muốn trào ra khỏi miệng.
Gọi là chợ trâu, kỳ thực bán trâu lại là ít nhất. Nơi đây có lừa, có ngựa, heo con chỉ được hai sọt, còn lại đa phần là bán gà, vịt, ngỗng, thỏ… Nàng ôm chặt túi tiền, chen tới gần quầy bán lừa.
Một con lừa màu hạt dẻ nhỏ nhắn đập vào mắt nàng. Nhìn cổ, chân, eo lưng, tai, mũi đều cân xứng, xem chừng tuổi chừng hai năm trở lại.
Vây quanh đó đã có hơn hai mươi người. Người bán vạch miệng lừa, vừa chỉ vừa nói: “Xem mồm miệng nó đi, lừa nhà ta này mới chưa đủ hai tuổi, chính là lúc dễ sai khiến nhất.” Sau đó lại kéo chân con lừa ra cho mọi người nhìn: “Chân khỏe, rất có sức. Mọi người tránh ra một chút, ta vỗ cho nó chạy một vòng.”
“Lừa tốt thật, nhưng đắt quá.” Một ông lão chắp tay sau lưng, bên hông treo túi vải nhỏ, lên tiếng mặc cả, “Năm ngoái, một con trâu to khỏe cũng chỉ chín lượng một tiền. Con lừa nhỏ xíu mà muốn tới tám lượng? Sáu lượng sáu tiền, là giá phải chăng nhất. Ngươi gật đầu, ta liền dắt đi.”
Người bán xua tay, không chịu: “Lão nhân gia, sao lại mặt dày như thế? Trước kia thôn Nhị Thông Tử nhà ta còn có người bán con lừa năm sáu tuổi giá bảy lượng ba tiền. Ngươi muốn thì thêm cho ta một lượng nữa, không thì đừng đứng đây cò kè mặc cả.”
Tân San Tư liếc nhìn ông lão kia, bước lên gần người bán, khẽ giọng nói: “Bảy lượng sáu tiền, ta lấy con lừa này.”
Người bán quay lại, thấy là một tiểu cô nương thì hơi ngập ngừng: “Đừng nói đùa.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT