Năm Diệu Thịnh thứ hai, tuy rằng “Bách Hối Hoàn” đã lùi vào dĩ vãng gần hai năm, vùng hạ Thịnh Nhiễm Sơn giờ đây đã mang dáng vẻ hưng thịnh phồn vinh. Võ Lâm thôn, từ mùng tám tháng Năm Diệu Thịnh năm đầu tiên đã chính thức dựng bia giới thôn. Trải qua hơn một năm phát triển, những mảnh đất trống khi lập thôn giờ đây đều đã có chủ nhân.
Chỉ là, muốn vào được Võ Lâm thôn làm dân thường thì không dễ. Không chỉ đích thân phải đi qua một vòng “Lục Hào tra xét”, mà ngay cả người nhà cũng phải có đạo lý rõ ràng, trong sạch không chút tì vết. Dĩ nhiên, cũng không thiếu kẻ có ý đồ gian trá muốn vượt rào, chỉ là... kẻ cuối cùng thành công, e rằng cũng chẳng được mấy ai. Ngay cả Lê Thượng, người hiếm khi dùng người làm thí nghiệm thuốc, cũng phải nhíu mày lắc đầu.
Sáng sớm hôm đó, Hồng Phỉ khách điếm đã đón một nhóm khách mới. Đại chưởng quầy Nhạc Hồng Linh lập tức bước ra từ quầy, nét mặt tươi tắn đón tiếp:
“Chư vị khách nhân là muốn dùng cơm nghỉ chân, hay định trọ lại qua đêm tại Võ Lâm thôn chúng ta đây?”
Dẫn đầu là một nam tử anh tuấn, chính là Đàn Dịch, ánh mắt sáng như đuốc, không kiêng nể mà đánh giá cách bài trí trong khách điếm. Hắn đã sớm nghe danh khách điếm này khác biệt với lối thường, nay tận mắt nhìn thấy, quả không ngoài lời đồn.
“Nếu ở hai đêm, có được không?” Hắn hỏi.
Khách điếm lầu một rất rộng rãi, được xây tường ngăn chia thành hai gian. Gian gần cửa là tiểu sảnh, đặt vài bộ bàn ghế bằng bố vải, trên bàn có sẵn trà nóng nghi ngút khói. Một góc còn bố trí tiểu non bộ cực kỳ thanh nhã – nước suối nhỏ róc rách chảy từ trên cao xuống, đỉnh núi có tùng xanh rì, chân núi là khe nông với đá phủ rêu xanh mướt. Tiểu sảnh yên tĩnh kia qua một bức bình phong chính là khu dùng bữa – giờ đang vô cùng náo nhiệt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT