Mưa thu như tơ rơi rơi, đêm dài lạnh lẽo, gió thoảng qua cỏ cây cũng nhuốm màu bi thương. Cành khô lá úa nằm yên như đã thiếp đi, từng tiếng nức nở u hoài trĩu nặng không trung. Hôm nay, Mông Đô rền vang như đáp lại vận số đã an bài, cả đảo dường như cũng đồng điệu trước thời cuộc.
Phủ công chúa Ngọc Linh, tiếng hát “Khởi linh” vang lên từ miệng cung nhân, hoàng gia hộ vệ nâng linh quan, đồng loạt phát lực, tiếng khóc nghẹn ngào vọng khắp linh đường. Mục Khôn con Mông Ngọc Linh – ngồi trên chiếc xe mộc luân, vẻ mặt bi ai khôn xiết. Tuy chẳng khóc thành tiếng, nhưng lệ tuôn như suối, không dứt không ngừng, trông đến thương tâm. Tháp Tháp Nhĩ thị, trưởng bối cùng thế hệ, đẩy xe linh của hắn ra khỏi linh đường, dẫn đầu đoàn người tiễn linh hướng về đại môn.
Hai hộ vệ hoàng gia đứng nghiêm ở cổng lớn. Khi linh quan Mục Khôn vượt qua môn hạm, họ lập tức tung cao dải tang bạch, theo gió tung bay.
Quan tài rời khỏi phủ công chúa, được đặt lên xe tang, chậm rãi lăn bánh về phía Tây Môn. Suốt dọc đường, cấm vệ trấn thủ nghiêm ngặt, không một ai trong dân chúng dám đến gần. Chỉ khi ra đến ngoài thành, người hiếu kỳ mới tụ về không ít. Song, bởi người Mông vốn nổi tiếng hung hãn, nên ai nấy đều tự giác đứng cách xa, không dám thất lễ.
Giữa dòng người tiễn đưa, Tần Thanh Dao lặng lẽ cúi đầu, mặt không biểu cảm, bước đều theo đoàn. Ngay phía sau hắn chính là “Đàm Tư Du”, hai người chỉ cách nhau đúng một người. Không biết đã đi bao lâu, mưa thu mỏng nhẹ như tơ buông xuống, xuyên qua mi dài hắn tựa hồ một màn sương mỏng. Hắn bỗng ngẩng đầu, khẽ đảo mắt nhìn quanh, rồi đột ngột chạm phải một ánh mắt sắc lạnh, tâm can khựng lại. Song ánh mắt chỉ khẽ lóe, hắn nhanh chóng thu hồi thần sắc, tiếp tục giữ vẻ lãnh đạm như cũ, không để lộ điều gì.
Là hắn. Minh Sơ, vì cớ gì lại đến Mông Đô? Ba vị sư thái Tam Khô Am đã viên tịch cả rồi sao? Hắn đã ghé qua Thịnh Nhiễm Sơn chưa?
Đội mũ da kín mít, Hồ Tử – chính là người Minh Sơ– sau khi ánh mắt lướt qua Tần Thanh Dao cũng chậm rãi quay đầu. Có lẽ bởi sự cảm ứng đặc biệt giữa song sinh, y dám chắc chỉ một ánh nhìn kia, Thanh Dao đã nhận ra mình. Mông Ngọc Linh chết thật hay chỉ là nghi binh, y không rõ. Nhưng y biết, Tần Thanh Dao vẫn chưa rời đi, nhất định là còn việc chưa hoàn thành. Và lý do ấy, chỉ có thể là Thích Ninh Thứ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play