Phát hiện ánh mắt kia, Đàm Tư Du khẽ ngẩng đầu nhìn lại. Trong đôi mắt phủ một tầng sương mù, nàng đã biết là hắn, tay nắm lấy khung cửa vô thức siết chặt, đầu khẽ cúi xuống, lặng lẽ như nước.
Thân thể nàng…
Tần Thanh Dao không để lộ cảm xúc, âm thầm đánh giá một lượt, bước chân vẫn không ngừng, lặng lẽ bước lên bậc thềm, nhanh chóng lướt qua bên người nàng.
Một tia hương thanh lãnh nhàn nhạt phất qua cánh mũi, Đàm Tư Du không kìm được mà hít sâu, muốn lưu giữ thêm một chút mùi hương ấy. Nhưng chỉ trong chốc lát, bên trong phòng đã truyền ra tiếng nói dịu dàng. Khí huyết nơi ngực nàng còn chưa kịp bình ổn, cổ họng đã dâng lên ngứa ngáy, chua xót khó tả.
“Công chúa, chẳng phải ngài từng hứa với ta, cho dù gặp chuyện gì cũng sẽ không dễ dàng động khí hay sao?”
Tần Thanh Dao ánh mắt đầy lo lắng và đau lòng, sau khi hành lễ liền ngồi xuống mép giường, nhẹ nhàng ôm lấy Mông Ngọc Linh, để nàng tựa vào lòng mình.
Mông Ngọc Linh nắm chặt tay hắn, ho nhẹ hai tiếng, giọng nói yếu ớt đến không còn sức lực:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT