Xây dựng thôn?
Hồng Giá Nhuận xoay người nhìn lại con đường lớn phía sau, ánh mắt lần lượt quét qua Tây Bắc rồi Đông Nam.
Tiền Anh nhẹ giọng nói:
“Luận thế đất mà nói, ngọn Thịnh Nhiễm sơn này quả thật là một nơi tốt. Không chỉ dễ bề khống chế tứ phương, lại còn tựa lưng vào sơn thủy. So với Tuân gia truân thì nơi này cách Sùng Châu bảy mươi dặm, có phần xa hơn, nhưng xa cũng có cái lợi của xa. Tuân gia truân gần Sùng Châu, dễ mượn thế mà lên, nhưng phát triển cũng dễ bị ràng buộc. Còn Thịnh Nhiễm sơn thì khác, không bị ảnh hưởng quá nhiều bởi Sùng Châu. Nơi này có thể phát triển tới mức nào, còn phải xem người làm chủ nơi đây là ai. Người đó có bao nhiêu tầm nhìn, thì mảnh đất này sẽ có chừng đó tương lai.”
Tân San Tư đã sống cùng mọi người một thời gian, sớm nhận ra vị mợ này của mình không phải người tầm thường. Bà ít nói, nhưng mỗi lời thốt ra đều trúng đích, thật sự là người mang nét đẹp nội tâm trầm ổn, vững vàng.
Hồng Nam Phong gật đầu tán thành: “Nói chí phải.”
Lê Thượng không vòng vo, liền giao Lê Cửu Cửu cho mẹ nàng, rồi chắp tay hành lễ, nghiêm túc nói:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play