“Không phải muốn bản hầu uống thuốc sao? Được thôi.” Mục Khôn nhếch môi cười lạnh, trong mắt tràn đầy u ám, “Bản hầu hiện tại một bụng tức giận, ngươi trước giúp bản hầu tiêu hỏa đã, sau đó ngươi bảo gì, bản hầu đều nghe theo.”
Dứt lời, hắn ghé sát lại, bất ngờ cúi đầu cắn lên má nàng một ngụm.
Cảm giác nhớp nháp từ da thịt truyền tới khiến Đàm Tư Du buồn nôn, bản năng đẩy hắn ra.
“Ngươi đừng quên thân phận của mình.” Giọng hắn trầm thấp, đầy hung tợn. Đàm Tư Du còn đang giãy giụa, hắn liền buông nàng ra, trở tay vung mạnh một cái tát.
Âm thanh giòn tan vang lên, khiến hai tiểu tỳ đứng cạnh sợ đến run bần bật, vai khẽ rụt lại. Cả hai hoảng loạn lùi đến cuối giường, không dám thở mạnh.
Mục Khôn đè thân thể nặng nề xuống nữ nhân dưới thân, dục niệm khó dằn, cúi đầu tham lam đoạt lấy. Đàm Tư Du nghiêng đầu, ánh mắt vô thần nhìn về hai tỳ nữ co rúm ở cuối giường, nhục nhã đến không thể chịu đựng nổi.
Chén ngọc bị hất văng khỏi bàn, lăn đến mép giường rồi rơi xuống đất, “bang” một tiếng nện trúng chân giường. Nhưng tiếng vang ấy không thể ngăn được những gì đang diễn ra. Chẳng bao lâu sau, trong phòng vang lên tiếng nức nở đè nén, tựa như tiếng than của linh hồn bị dày vò đến tận cùng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play