Tiệm sách hôm ấy khách tới không ít. Có người đứng bên kệ lật giở, cũng có kẻ ngồi ngay án thư chính giữa mà trầm ngâm đọc. Mọi người đều ôm sách an tĩnh, không khí yên hòa như chốn học đường.
Từ ngày người bán bắt đầu truyền miệng về thoại bản của Phương Khoát, không ít người lặng lẽ ngó về phía tiệm sách Hiền Ngữ. Ai nấy đều ngờ vực: thoại bản kia đề cập nhiều nội dung nhạy cảm, chiếu theo lệ xưa, quan phủ hẳn phải cấm đoán nghiêm ngặt. Vậy mà đến nay, sách đã bán quá vạn quyển, quan gia vẫn không một tiếng động. Đủ thấy rõ: tương lai ở Sùng Châu, nơi đây e rằng sẽ là chốn yên ổn duy nhất để người đọc được nghĩ suy.
Thời tiết mỗi lúc một lạnh, số người đến mua thoại bản không nhiều, song kẻ đến đọc sách, luận học lại ngày càng đông. Bởi thế, tiệm sách đặc biệt dọn ra một phòng nhỏ riêng, đặt bếp lò, chuẩn bị sẵn nước ấm để người đọc nghỉ ngơi.
Phong Tiếu từ thành đông trở về, vừa bước qua ngưỡng cửa đã cười nói:
“Tối nay chúng ta về sớm một chút.”
Mọi người trong nhà đều gật đầu không ý kiến. Trời lạnh đến thấu xương, e rằng đêm nay sẽ có tuyết rơi, sớm hồi phủ cũng là yên tâm.
Gió rít từng cơn, Lê Cửu Cửu bị tiếng gió đánh thức, rúc trong chăn r*n rỉ nửa ngày cuối cùng cũng bị bế ra ngoài. Đứng dưới hiên, Tân San Tư hừ một tiếng trách yêu:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play