Đàm Tư Du liều mạng chạy trốn, cổ căng cứng, chân như nhũn ra, trước mắt quay cuồng hỗn loạn. Vừa lảo đảo vừa bị kéo đi, thân hình nàng như bị gió cuốn, lao thẳng về phía trước. Đến khi chân chạm đất trở lại, đã là nửa khắc sau.
Nàng đẩy người ra, lùi một bước dài, toàn thân căng chặt, đôi mắt trừng lớn nhìn người kia – dáng hình quen thuộc đến đau lòng.
Người áo đen kéo xuống tấm khăn che mặt, giọng khẽ run:
"Đều là mẹ không tốt, để con chịu khổ rồi."
Hai hàm răng Đàm Tư Du nghiến chặt, mắt đỏ hoe, nước mắt trào ra. Cổ họng nghẹn ứ như bị bức bối suốt bao năm, đến lúc này mới nổ tung. Từng tiếng nghẹn ngào đứt quãng rỉ ra giữa kẽ răng.
Đàm Hương Nhạc cũng rưng rưng:
"A ba con bị hại, Hột Bố Nhĩ thị chẳng những không truy xét, lại còn lập tức trục xuất khỏi tộc. Vì một người đã khuất mười bốn năm, bọn họ nhẫn tâm đẩy mẹ con ta vào chỗ chết."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play