Ngày mười, quá giờ Ngọ, hai cỗ xe lừa từ cổng Đông thành Dụ Dương chậm rãi tiến vào, khoan thai men theo đường nhỏ đi tới cửa nách đại trạch nhà họ Tống. Thấy cửa đóng kín mít, một xa phu nhíu mày, bước xuống xe, đưa tay gõ cửa mấy cái.
“Cái mùi gì thế này?” Xa phu còn lại nhíu mày, hít mũi một cái, tức thì chau mày: mùi phân và nước tiểu nồng nặc, tanh tưởi khó ngửi. Hắn rời xe, phóng người lên tường, nhẹ nhàng đáp xuống bên trong viện. Đảo mắt nhìn quanh, chỉ thấy khắp nơi vắng lặng không bóng người. Hắn huýt gió báo hiệu cho gác ngầm, gọi người nhà họ Tống ra ứng tiếp.
Xa phu kia cũng lập tức trèo vào, nhíu mày nói: “Tình hình không ổn.”
Hai người đợi chừng mười tức mà vẫn chẳng thấy ai ra, bèn đồng loạt rút binh khí, chia nhau lục soát. Càng tiến gần nội viện nhà họ Tống, mùi tanh tưởi càng nồng nặc. Dọc đường, không hề thấy một bóng người sống.
Tới cửa viện chính, một xác người ngã gục bên thềm. Dưới thân người chết là một vũng máu đen khô cạn. Cánh tay đã thối rữa, hiển nhiên tử vong đã lâu.
Hai người lách qua xác, bước vào. Trước mắt là cảnh tượng mục ruỗng tanh lợm, khiến bụng dạ cũng muốn lộn ngược. Tống gia... bị diệt môn!
Hai người vội thu lại binh khí, chia nhau kiểm tra thi thể. Nhưng dù lật tung cả viện chính, họ vẫn không thấy bóng dáng phu nhân cùng hai vị tiểu công tử đâu cả. Liếc nhau một cái, lập tức rút lui khỏi trạch viện.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play