Mấy ngày không thấy cha, hôm nay rốt cuộc Lê Cửu Cửu nhịn không nổi, cứ nhốn nháo đòi đến đông sương nam phòng nhìn thử.
Kết quả, trong phòng trống không một bóng người.
Lê Cửu Cửu liền òa lên khóc, nước mắt như hạt châu rơi lã chã.
Tân San Tư không hề đau lòng, trái lại còn vừa xoa nước mắt cho con vừa cười khẽ:
“Con cũng biết nhớ cha con rồi hả?”
Lê Cửu Cửu trợn mắt nhỏ miệng khóc lớn. Dường như trong tiềm thức nàng nhớ, mỗi lần mình khóc như thế, cha sẽ hiện thân ngay lập tức.
Tân San Tư cúi đầu hôn lên khuôn mặt tròn trịa của tiểu nữ nhi, chóp mũi cũng có chút cay xè:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT