“Dễ dàng vậy sao?” Hứa Vĩ Hải cười khẩy, hai tay đan chặt đặt trên đầu gối, thấp giọng nói: “Nếu việc nhà họ Lê thật sự dễ tra như thế, e rằng chúng ta sớm đã mất mạng rồi.” Dứt lời liền nghiêng đầu nhìn nhị đệ, “Không phải ngày thường ngươi vẫn mạnh miệng lắm sao?”
Đó là vì chưa thấy quan tài chưa nhỏ lệ. Mí mắt phải lại bắt đầu giật liên hồi, Hứa Vĩ Giang cau mày, đưa tay day day: “Trong lòng ta có điềm chẳng lành. Chi bằng chúng ta viết thư báo cho Dụ Dương trước thì hơn.”
“Cũng được.”
Giờ Thìn hôm sau, chưởng quầy hiệu sách Hiền Ngữ bày ra một tấm bảng lớn, dựng ngay dưới hiên nhà. Tấm bảng ấy sơn đen tuyền, chính giữa họa một chuỗi bộ xương trắng muốt, dưới góc trái có đề bốn chữ “Thiện ác chi báo”, bên phải là dòng nhỏ ghi rõ: Từ mười lăm tháng mười, hiệu sách chính thức phát hành thoại bản của cao tăng Thiếu Lâm – Phương Khoát.
Tấm bảng ấy vừa treo lên đã gây chấn động chẳng kém gì một bản cáo trạng công khai. Chỉ trong chốc lát, hiệu sách trong ngoài đã chật kín người. Tiếng bàn tán rì rầm như sóng vỗ không dứt.
“Thiếu Lâm biết việc này chưa?”
“Hiện tại ta thật lòng bội phục Lê đại phu và Diêm phu nhân!” Một đại hán giơ ngón tay cái lên: “Bọn họ thật sự đang báo thù! Thật hả giận!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT