Ta cùng Diệp Nhi cải trang giả dạng, âm thầm trở về Thản Châu.
Khi tới ngõ nhỏ Phương Lâm, ta đã tự mình kiểm chứng — Lê gia, quả thật không còn. Vì e lộ tung tích, ta không dám đến từ đường tế điện tổ phụ và phụ thân ngài. Chẳng bao lâu sau, ta cùng Diệp Nhi lại quay trở về Dụ Dương. Từ đó, cha con ta trà trộn trong những nơi hỗn tạp như bến tàu, sòng bạc, các ám thị… tai mắt luôn dõi theo từng động tĩnh ở vùng đất kia.
Lúc này, Xích Kiếm mang tới một bọc giấy lớn. Tân San Tư vội vàng đón lấy, ôm chặt Lê Cửu Cửu trong lòng. Lê Thượng tiếp nhận bọc giấy, nhẹ nhàng mở ra.
Bên trong là từng tập giấy tờ được sắp xếp cẩn thận. Trình Dư Lương rút một quyển sổ sách bị đè phía dưới, đặt lên trên:
“Đây là những ghi chép giao dịch do ta theo chân các đoàn thương đội thu thập suốt mấy năm nay.”
Lê Thượng lật mở, những trang giấy đã ố vàng theo năm tháng, nhưng nét mực vẫn rõ ràng, không hề nhòe mờ. Từng ghi chép đều được gìn giữ cẩn thận — đủ để thấy người lưu giữ nó trân trọng thế nào.
“Mới đầu tra xét, ta chẳng tìm được chút đầu mối nào.” Trình Dư Lương nói, giọng trầm thấp, “Cho đến khi con gái nhà họ Tống ở Dụ Dương mãn tang xuất giá, ta mới lần ra dấu vết bọn tặc phỉ từng cướp đoàn thương đội.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT