“Đại tư tế của Miêu tộc, vốn chẳng phải người thường có thể đảm nhiệm. Các nàng từ nhỏ đã thông linh với trăm thú, nếm đủ trăm thảo, ngẩng đầu xem thiên tượng, cúi đầu hiểu thế đạo.” Lê Thượng vừa nói vừa tháo áo khoác, treo lên giá gỗ: “Tuy Phượng Hỉ Nhất không nói rõ sư phụ nàng đoán ra điều gì, nhưng lại nhắc đến hung tinh liên châu. Nay gửi phong thư này tới, hẳn là muốn nhắc nhở chúng ta sớm có chuẩn bị.”
Đọc hết thư, Tân San Tư cau mày, cũng không thể từ những hàng chữ kia nhìn ra ý cầu y tìm thầy trị bệnh:
“Chẳng lẽ Hỉ Nhất gửi thư này chỉ để báo tin mà thôi?”
Lê Thượng biết nàng đang nghĩ điều gì, liền xoay người rút lại bức thư trong tay nàng:
“Thiên Tình Đại tư tế vốn là bậc cao thủ dùng dược, hơn nữa lại cực kỳ am hiểu cổ thuật dưỡng dược. Nếu chính nàng còn không thể cứu nổi bản thân, thì dù ta có thay nàng cũng đành bó tay mà chịu trận.”
Tân San Tư thở dài, trong lòng nặng trĩu. Trước kia nàng còn nói sẽ dẫn các đồ đệ đến tế bái sư phụ, không ngờ… Nghĩ đến đây, nàng lặng lẽ hồi tưởng lại cốt truyện gốc. Trong truyện, hình như có một đoạn Phượng Hỉ Nhất từng rời khỏi Cố Minh Diệc một thời gian, nhưng chẳng hề nhắc đến việc Thiên Tình Đại tư tế qua đời. Bất quá cũng hợp lý, 《Tuyết Du Nghênh Dương Truyện》 vốn chỉ xoay quanh nam nữ chính mà viết. Một người như Thiên Tình Đại tư tế, trấn giữ Miêu trại, trong truyện có thể lưu lại một cái tên đã là không tệ rồi.
“Lê đại phu, ta muốn hồi thư.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play