Lúc này không cần đến tay Lê đại phu, Tiết Băng Ninh đã nhanh tay hạ thủ. Chỉ trong chớp mắt, nàng nhổ liền ba chiếc chân bàn còn sót lại, giẫm mạnh một cái cho gãy hẳn.
“Thích Uân gửi thư cho Lê gia.” Lục Hào kinh hỉ, lại vội vàng lục thêm một phong khác, ánh mắt càng thêm sáng rỡ: “Lê gia cũng có thư gửi Thích Ninh Thứ. Trong thư Thích Ninh Thứ nói rõ, đúng là bên quân doanh đang rất cấp bách, chính hắn đích thân tới cửa khẩn cầu viện trợ.”
“Hắn hồi thư nhanh như vậy,” Tân San Tư lạnh giọng, “chẳng qua là để Lê gia xác nhận hắn đã nhận được tin, đồng thời tiêu trừ mọi hoài nghi. Sáu mươi vạn kim… Phương Khoát cũng thật to gan.”
Phong thư cuối cùng có phần dày hơn, Lục Hào cẩn thận mở ra, bên trong không phải thư mà là ba tờ giấy. Hai tờ đầu là kinh văn viết tay, có ghi rõ tên người viết — Phương Khoát. Tờ còn lại là bản thảo ghi chép về vụ án một hào phú bị diệt môn.
Lê Thượng liếc mắt liền nhận ra:
“Là để đối chiếu chữ viết tay. Trên biên lai vay bạc còn có bút tích của Phương Khoát lưu lại.”
“Thu lại—” Tân San Tư đang nói bỗng nhiên ánh mắt sầm lại, nghiêng đầu nhìn ra cửa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play