Mọi người xung quanh đều lặng im theo dõi, trừ mỗi Lê Cửu Cửu là thỉnh thoảng còn ngáp khẽ. Hai người trên sân không hề giữ sức, kiếm chiêu mau lẹ, thân ảnh qua lại như thoi đưa, khí thế hừng hực. Lá cỏ bay tán loạn trong gió, kiếm của Phong Nhân như chớp giật đâm thẳng tới. Tân San Tư nghiêng người tránh, mũi kiếm điểm vào sống gỗ già, kiếm trong tay run lên, đầu kiếm đã dừng lại ngay giữa chân mày của Phong Nhân.
Phong Nhân thu kiếm, hơi thở dồn dập, cảm nhận nơi mi tâm một tia lạnh buốt, mũi kiếm sắc bén như thấu xương. Nàng nhìn người thiếu nữ đứng phía trước, vẫn giữ nguyên tư thế mũi kiếm chỉ về phía mình, liền cong môi cười nhàn nhạt:
“Đã ghiền.”
Đã bao nhiêu năm chưa từng có trận đấu khiến nàng thỏa chí như hôm nay. Tuy thua, nhưng lòng vẫn ngập tràn vui sướng.
“Ngươi không giống sư phụ ngươi. Ngươi cứng cỏi, còn nàng... lòng quá mềm yếu.”
Nếu lòng không mềm, sư phụ nàng sao có thể bỏ mạng trong tay Đạt Thái, Đàm Hương Nhạc?
Tân San Tư thu kiếm, khẽ lướt xuống nửa trượng, mũi chân điểm nhẹ, thân hình như én lượn. Nàng đưa kiếm về phía Cố Minh Diệc, ôm quyền hành lễ:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play