Sau bữa cơm chiều, Lê Thượng sai Phong Tiếu và Xích Kiếm đến hỏi xem Tô Ngọc Chi có điều gì cần dặn dò. Tô Ngọc Chi cũng không khách sáo, đem tính toán của mình tỉ mỉ nói cho hai người nghe. Phong Tiếu và Xích Kiếm vừa nghe qua đã hiểu ngay nên làm thế nào.
Phong Tiếu thay nàng bắt mạch, viết ra một bản chẩn mạch cực kỳ tỉ mỉ, từ mạch tượng đến khí huyết trên gương mặt đều ghi chép rõ ràng. Cuối cùng kết luận: thân thể Tô Ngọc Chi khỏe mạnh, chỉ mắc chứng hàn ẩm thường thấy, hoàn toàn không đáng ngại. Còn Xích Kiếm thì nhân lúc đêm tối rời khách điếm, đi thẳng đến khu ổ chuột tìm gặp đầu lĩnh bọn khất cái, dặn dò vài câu, đưa bạc rồi nhanh chóng rời đi.
Chưa đầy hai canh giờ sau khi đoàn người rời khỏi Kỳ Sơn thành, chuyện Tô Ngọc Chi bị hưu lập tức lan truyền khắp nơi, phố lớn ngõ nhỏ đều xôn xao bàn tán.
“Mười lăm, mười sáu tuổi gả vào nhà chồng, ở đó bảy năm không ra khỏi cửa, sao đột nhiên lại bị treo tên lên cái bảng của Tuyệt Sát Lâu? Chắc là đắc tội ai đó rồi.”
“Nàng mà đắc tội ai? Em dâu bên nhà mẹ đẻ ta sống ở Tây Thục thành, sáng nay mang điểm tâm qua thăm cha mẹ, cũng nghe hàng xóm đồn chuyện này. Em dâu ta nói đại thiếu phu nhân nhà họ Lâm là người không tranh quyền đoạt lợi, tính tình hiền hòa. Có lần đi ngang phố Sĩ Lâm, còn tận mắt thấy nàng bị một lão ăn mày va phải, không những không tức giận mà còn mua bánh bao đem tặng cho ông ta.”
“Người đối xử tốt cả với ăn mày như vậy, sao có thể đắc tội ai? Nhà họ Lâm thật là tuyệt tình, cưới người ta về bảy năm, giờ xảy ra chuyện không những không che chở mà còn vội vã hưu thê.”
“Đúng là hạng người chỉ biết hưởng phúc, không biết đồng cam cộng khổ.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play