Vừa lúc Lê Thượng đi qua, Phượng Hỉ Nhất ngó vào lòng ngực chàng, thấy bé con trắng trắng mềm mềm thì trong mắt không khỏi lấp lánh. Nàng dừng chân trước mặt Lục Hào, không vòng vo mà đi thẳng vào vấn đề:
“Ngươi tính thế nào? Một quẻ mấy đồng tiền ? Linh nghiệm thì thôi, không linh thì đòi lại tiền được không?”
Lục Hào nhìn nàng, nét cười trên mặt mang theo vài phần miễn cưỡng. Hắn làm nghề này bao năm, dạng người gì chưa từng thấy qua, nhưng gặp kiểu ép giá công khai thế này cũng là lần đầu.
“Ngươi muốn xem gì?”
“Hợp bát tự…” Phượng Hỉ Nhất nhíu mày, rồi lại sực nhớ ra mình không biết bát tự của Cố Minh Diệc, đành gãi má, ngượng ngùng nói: “Thôi, tính nhân duyên đi.”
Lời còn chưa dứt, Lục Diệu Tổ đã quay đầu đi. Họ Lục này từ trước đến nay không màng đến chuyện hồng trần nhi nữ, chẳng buồn để ý đến một nữ tử như nàng.
Khi đến gần Phạn Tình khách điếm, ánh mắt Tân San Tư liếc sang Tô Ngọc Chi, khẽ gật đầu: “Vào khách điếm nghỉ ngơi một chút.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT