Tô Ngọc Chi khi ấy bị uất đến suýt nghẹt thở, căn bản không nghĩ được nhiều như vậy. Hai mắt nàng đỏ bừng, giọng khàn khàn nghẹn ngào:
“Ta… ta đã đánh Lâm Nghiêu trọng thương, Lâm gia liền đuổi ta ra khỏi cửa, còn… còn mắng ta là độc phụ trước mặt mọi người.”
Lục Hào nhìn nàng, không trách cứ, chỉ nhẹ giọng hỏi:
“Chỉ là nhất thời tức giận thôi. Ngươi đánh hắn, hắn dưỡng mấy ngày chẳng phải là khỏi? Của hồi môn ngươi mang theo, còn muốn không?”
Tô Ngọc Chi khịt khịt mũi, rút khăn tay ra lau nước mắt:
“Chắc là không trả đâu. Có lẽ hắn cũng biết mình có lỗi, khi ta đánh hắn, hắn không hề đánh trả. Trong lòng ta nghĩ, hắn đã không muốn ta sinh con cho hắn, vậy hắn cũng đừng hòng sinh, ta liền… liền nhân lúc hỗn loạn, một cước đạp xuống…”
Lục Hào gật đầu: “Đánh hay lắm.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play