Một ngày thu thập kết thúc, buổi tối, Tân San Tư dỗ khuê nữ ngủ, ngồi xếp bằng trên giường, trước mặt là mấy món di vật của sư phụ, nàng chau mày trầm tư. Từ sau sự kiện rối gỗ lần trước, nàng đã luôn nghĩ xem nên sắp xếp những thứ này thế nào mới phải.
Mang theo cái rổ pháp khí, chỗ này chuyển sang chỗ khác… cũng chỉ là cách tạm thời, tuyệt đối không thể duy trì lâu dài. Mỗi lần dùng đến đều phải cầm theo, chẳng may không gặp chuyện thì thôi, chứ nếu chẳng may gặp phải kẻ khó đối phó, nàng không thể thi triển được thì phải làm sao? Nếu còn sơ sẩy đánh mất, lại phải lặn lội đi tìm, càng thêm phiền phức.
Nói về nơi an toàn nhất, thì dĩ nhiên là đưa tất cả về lại chùa Tây Phật Long. Nhưng nàng từng đứng trước mộ sư phụ mà hứa, lần sau đến tế bái, nhất định sẽ mang theo trọn vẹn bản 《Hỗn Nguyên Thập Tam Chương Kinh》. Hơn nữa… sư phụ nàng cũng không thể cứ mãi chôn thân trong một phần mộ âm u lạnh lẽo như người bình thường được.
Lê Thượng – rửa mặt xong, mặc áo ngủ bước vào, thấy nàng nhíu mày, ánh mắt dừng lại nơi bốn món đồ bày ngay ngắn trước mặt, bèn đến mép giường ngồi xuống, nhẹ nhàng khảy lên má con gái nhỏ, mỉm cười hỏi:
“Đang nghĩ nên giấu những thứ này ở đâu cho yên ổn?”
Tân San Tư gật đầu:
“Ta có chút hối hận. Trước khi rời Lạc Hà Thành, lẽ ra nên đem chúng phong kín vào một chiếc hộp, rồi lén quay lại chỗ sư phụ, đào một cái hố nhỏ ngay dưới mộ bà, chôn hộp xuống rồi lấp đất lại.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT