Tay phải kẹp bút lông, nàng nhỏ giọng nói: “Tặc cần đề phòng, nhưng chúng ta cũng không thể cứ ngồi yên chờ tặc tự tìm tới cửa.”
Lê Thượng bước lên một bước, nhẹ giọng tán thưởng: “Không tệ, vẫn còn người biết suy nghĩ.” Rồi hắn tiếp lời: “Các ngươi cứ bàn bạc đi, ta về phòng trông hài tử.”
Phong Tiếu và Xích Kiếm cũng không ở lại, lặng lẽ theo sau chủ tử.
Lên đến lầu, Lê Thượng nói nhỏ: “Tây Lăng Phương gia chẳng phải vẫn đang truy tìm Nguyệt Hà Đồ hay sao? Mà Đông Thái Sơn Diêu gia cũng đang truy xét hung thủ vụ án Nguyệt Hà Đồ, Long Tề tiêu cục, Thông Vân tiêu cục… Các ngươi không thể chỉ nghĩ rằng bản thân có bao nhiêu bản lĩnh, phải biết thời thế mà dựa vào thế lực.”
Vừa nói, hắn vừa liếc mắt suy xét: Nguyệt Hà Đồ liệu có còn nằm trong tay Phương gia? Nếu đúng vậy, Phương gia quả thật đáng giận, dám thông đồng với người Nhật Bản muốn lấy mạng cả nhà hắn. Hắn – người này – vốn không phải kẻ thiện lương, cũng không dễ tha thứ cho kẻ thù từng hại mình.
Phòng chữ Thiên số 2, trong phòng, một lớn một nhỏ đang tựa sát nhau ngủ yên. Lê Thượng bước vào, leo lên giường, tay phải luồn dưới cổ San Tư, tay trái vòng ngang qua mẹ con nàng, vùi mặt vào mái tóc đen mềm mại, nhắm mắt nghỉ ngơi.
Một bên an bình, một bên lại nhốn nháo.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT