“Phong Linh trấn?”
Nữ tử kia vẫn còn mờ mịt, ánh mắt tàn khốc chưa tan, nhưng vẫn phối hợp thay quần áo. Tân San Tư vừa mới định thở phào một hơi, thì đã nghe tiếng bước chân vọng đến. Cơ thể vừa thả lỏng một chút, nữ tử kia lập tức căng thẳng trở lại. Tay nàng khẽ kéo cánh cửa tủ, lấy ra một cái ly sứ trắng, bóp nát trong tay, từng mảnh vỡ sẵn sàng phản kháng.
“Sư bá, hay là chúng ta đến trước Duyệt Hòa khách điếm hỏi thử?”
Bên ngoài xe lừa, một hàng mười nữ tử ăn mặc giống nhau, đều mặc y phục lam sắc, xanh đậm xanh nhạt xen kẽ. Các nàng bước đi nhanh nhẹn, ánh mắt liên tục đảo quanh đường phố.
Người được gọi là sư bá, dáng dấp lớn tuổi hơn những người còn lại, y phục cũng là màu lam thuần nhất. Sắc mặt nàng nghiêm nghị, ánh mắt dừng lại trên chiếc xe lừa đang lững thững tiến vào, thấy xe dừng lại trước cửa Duyệt Hòa khách điếm thì mới dời mắt: “Trên người nàng không có bạc, lại mang thương tích, sẽ không dám vào trọ khách điếm.”
“Nhưng sư thúc…” Một nữ tử trẻ tuổi mặc áo lam nhạt lỡ lời, mặt lộ vẻ ảo não, cắn môi dưới chịu đựng ánh nhìn giận dữ của các tỷ muội xung quanh, rụt rè nói: “Là… là phản đồ Tiết Băng Ninh.”
“Chỗ nguy hiểm nhất thường là nơi an toàn nhất. Sư bá, người nói xem, có khi nào Tiết Băng Ninh sẽ quay về?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play