Hậu viện, một bóng người lén lút đang rón rén tiến sát tới song cửa sổ chính phòng. Tới dưới cửa sổ, trước tiên nàng áp tai vào vách nghe thử, chỉ nghe thấy tiếng ngáy nhẹ vang lên, liền đưa ngón tay lên miệng, thấm chút nước bọt, rồi đâm thủng lớp giấy cửa sổ, ghé mắt nhìn vào trong — tối om.
Sau đó nàng lấy một ống quản nhỏ từ trong tay áo, nhét vào lỗ thủng, thổi mê hương vào trong. Chỉ mới thổi được mấy hơi, chợt có một luồng khí mạnh thổi ngược trở ra, cuốn sạch làn khói...
Không xong rồi.
Bóng người kia bị sặc, ho khan liên tục, còn chưa kịp bỏ chạy, đã mềm oặt ngã xuống đất. Chưa được bao lâu, Phong Tiếu cùng Lý bà tử giả dạng tiểu ngốc tử đã tới nơi. Tiểu ngốc tử cúi người, một tay kéo người đang nằm liệt dưới đất lên, để cho “mẹ” hắn nhìn cho rõ gương mặt.
A… Thì ra là Tiết Nhị Nương.
Phong Tiếu tức đến phát cười — lá gan của mụ này cũng thật to! Nửa đêm không ngủ lại chạy đến Dược Vương điện thổi mê hương, chẳng khác nào chính mình tìm đến cái chết, muốn làm thọ tinh tự thắt cổ sao?
Bọn họ kéo người đến phòng chứa đồ ở tây phòng, Xích Kiếm xách một thùng nước giếng tới, hắt vào người khiến nàng tỉnh lại. Phong Tiếu thì kéo một cái ghế ngồi bên cạnh, ánh mắt lạnh lùng nhìn phụ nhân vừa mở mắt, vẫn nằm rạp dưới đất không đứng lên nổi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT