“Mấy năm nay, ngươi tr·a t·ấn khiến anh chị em họ chết thảm, lại hạ độc giết trượng phu, còn khiến những người năm đó bị ngươi xúi giục bán anh nhi, từng nhà từng nhà đều rơi vào cảnh cửa nát nhà tan, ngươi vẫn còn thấy chưa đủ sao?” Lão mù ngừng tay, quay đầu, đôi mắt trắng dã trống rỗng nhìn về phía Tiết Nhị Nương.
“Đủ rồi… Làm sao mà đủ được?” Tiết Nhị Nương nghẹn ngào, nhớ tới khi mình mới sinh ra là một tiểu nha đầu trắng trẻo bụ bẫm, nước mắt liền tuôn rơi.
“Cả nhà Lý bà tử mới đến nơi này, vốn dĩ cùng ngươi không oán không thù, ngươi rốt cuộc vì cái gì lại…”
“Nàng mở miệng ngậm miệng đều là ‘đại tôn tử’, chẳng khác nào lão chủ năm ấy. Ta hận nàng, ta mong nàng chết!”
“Ngươi đã nhập ma rồi.”
“Cũng là bị ngươi hại! Ngươi nói xem, vì sao lại chọn sống ẩn ở Đường Sơn thôn? Vì sao… vì sao nhất định lại là Đường Sơn thôn?” Tiết Nhị Nương hận thấu tim gan, lảo đảo lui về phía sau, “Hai nhi tử của ta đều bị ngươi đuổi ra khỏi Đường Sơn thôn, ta chờ ngươi chết… Ta chờ ngươi gặp báo ứng…” Nàng xoay người, đi thẳng về phía cổng sân, “Ta cũng muốn gặp báo ứng…”
Tân San Tư một giấc ngủ đến tận sau giờ ngọ, chưa kịp mở mắt đã vô thức đưa tay sờ bụng. Nhưng bụng… trống không. Nàng lập tức mở to mắt, quay đầu nhìn quanh. Bên gối không có tã lót, nàng liền lập tức bật người ngồi dậy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT