“Nữ bệnh nhân kia nửa đêm ho ra máu, sau đó hai vị lão ni chỉ liếc mắt nhìn nhau liền quyết định thu dọn hành lý rời khỏi miếu Thành Hoàng. Ta lúc ấy dù đã tỉnh nhưng không mở mắt, đến hừng đông, ăn sáng xong mới lên đường.” Tân San Tư đổi giọng, tiếp tục: “Dọc đường đi đến chỗ rẽ, ta đang phân vân nên đi theo đường lớn hay men theo ruộng, vừa liếc mắt sang liền phát hiện trên lá cỏ ven đường có tro củi sót lại.”
Mắt tinh thật! Lê Thượng rất thích tính cách nàng không hề giấu giếm: “Nàng nghi ngờ đống tro củi kia là dấu hiệu mà nữ bệnh nhân kia để lại?”
“Rất rõ ràng. Trong đoàn chỉ có nàng là người ngoài. Vì đống tro ấy, ta không chút do dự quay lại, đi ngược hướng kia, chọn đường quan đạo.”
Tân San Tư đi uống ngụm nước, rồi quay lại kể tiếp: “Trên đường, ta liền có cảm giác không lành, cứ như các cô tử kia sẽ xảy ra chuyện gì đó. Quả nhiên, hôm sau liền nghe tin am Lộng Nguyệt, sư thái Thiện Niệm đã chết, còn đem toàn bộ công lực truyền cho một người ngoài. Khi ấy, ta liền biết có chuyện không ổn. Chắc chắn nữ bệnh nhân kia muốn đổ tội gì đó lên đầu ta.”
Lê Thượng giúp nàng kéo phẳng nếp gấp nơi vạt áo: “Đi rửa mặt, khoác thêm áo đi.”
Tân San Tư liếc hắn một cái, rồi hất tay áo vạt ra. Người này đúng là quá chu đáo, như nước thẩm thấu từng kẽ hở, không hề bỏ sót. Nàng đứng dậy, múc nước nóng trong nồi vào chậu, lại thêm hai gáo nước lạnh. Rửa mặt xong, dùng khăn nóng lau sau cổ, rồi vào nhà chính lấy thêm một chiếc áo bông mặc vào.
“Tối hôm đó ở miếu Thành Hoàng, ta nghe các nàng nói muốn đến Đường Sơn thôn thăm mẹ Đàm Tư Du. Dám gài ta như vậy, ta nhất định phải tới hang ổ của nàng, lôi của nàng ra.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT