Dương Lệ Hoa giữ vợ Thái Kế Thắng lại, từ trong phòng lấy ra một mảnh vải bông màu xám, nói: "Chị dâu, Vĩnh Phong ở thành chăm sóc Vĩnh Ninh học, lẽ ra em nên may cho thằng bé một bộ quần áo mới.
Nhưng chị biết đấy, em phải trông nom xưởng, lại còn phải tranh thủ làm đồ thêu, thực sự không có thời gian rảnh. Thôi thì đưa vải cho chị, chị chịu khó vất vả chút, thức hai đêm, Vĩnh Phong sẽ có quần áo mới để mặc!"
"Ôi chao, cái này không được đâu!" Vợ Thái Kế Thắng vội vàng từ chối: “Em dâu, Vĩnh Phong theo Vĩnh Ninh được ăn ngon ngủ ngon, đã là được lợi rồi, không thể đòi thêm vải của nhà em nữa!”
Dương Lệ Hoa lại kiên quyết nhét vào tay cô ta: “Ông lão nhà em nói rồi, người ngoài đều trọng quần áo không trọng người, trẻ con ăn mặc xoàng xĩnh dễ bị người khác coi thường. Chị đừng từ chối nữa, chỉ là một mảnh vải thôi, đâu phải núi vàng núi bạc. Hai chúng ta đều là những người mẹ, cùng nhau bàn bạc, chăm sóc tốt các con là được rồi.”
Vợ Thái Kế Thắng vẫn còn do dự, lúc này Nhị Nha đột nhiên từ phía trước chạy đến, la lớn: “ Thím ơi, anh hai và mọi người về rồi!”
"Á, Vĩnh Ninh sao lại về rồi?" Dương Lệ Hoa ngạc nhiên, vợ Thái Kế Thắng cũng vui mừng, hai người vội vàng đi ra phía trước.
Châu Châu đang chơi với Mè Đen ở sân, đã như một viên đạn nhỏ lao đến, ôm lấy chân anh hai.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT