Lúc này, Ngự y Điền đang nghiên cứu sách y học trong phòng khách cũng vội vàng chạy tới, kiểm tra qua loa một chút, ông ta lại nảy ra hứng thú.
“Thằng nhóc này, xương chân của con là ai nối lại vậy? Thủ pháp không tệ, gọn gàng dứt khoát!”
Thái Vĩnh Ninh đáp: “Là một vị đại phu du phương tình cờ thấy con bị thương chân, đã giúp con nối lại.”
"Vậy thì con nhóc này may mắn thật!" Ngự y Điền cũng không hỏi thêm, dặn dò: “Chân con vẫn chưa lành hẳn, không được chạy nhảy mạnh, hôm nay lại bị trật một cái, không thể không coi trọng đâu. Đợi ta kê thêm cho con một thang thuốc bổ khí huyết, sinh gân cốt, con uống bảy ngày là được.”
Ngũ tiên sinh thay đệ tử chắp tay cảm ơn, nhưng Thái Vĩnh Ninh lại chỉ vào bát thuốc bổ của Tống Huy nói: “Lão nhân gia, có thể phiền ngài kiểm tra bát thuốc bổ của sư huynh con không? Nếu con cũng uống được, con sẽ xin sư huynh nhường cho con, như vậy con cũng có thể sớm khỏe lại.”
Mọi người nghe xong đều ngẩn người, có chút lạ lùng tại sao Thái Vĩnh Ninh lại vô lễ đến vậy.
Tống Huy cũng cau mày, anh ta không phải tiếc một bát thuốc bổ, mà là "thuốc nào cũng có ba phần độc" mà, đâu có thể uống bừa!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play