“Ta cự tuyệt.” Ba chữ nói ra dứt khoát lưu loát.
Lâm Tầm: “Một bức họa tiêu tốn giấy mực nhiều nhất chỉ mấy văn tiền, bán ra ít nhất có thể được mười mấy lượng bạc.”
Trang chủ Vô Ưu Sơn Trang không hề động lòng: “Thôn trang không thiếu tiền.”
“Nga,” Lâm Tầm giọng bình thản không chút gợn sóng nói: “Hũ Cổ Vương lại mượn ngươi một tháng.”
Trang chủ Vô Ưu Sơn Trang vươn một ngón tay: “Một trăm bức, không thể nhiều hơn.”
Khóe miệng Lâm Tầm nhếch lên: “Thành giao.”
Nói là biết vẽ tranh đã là một cách nói khiêm tốn, trên thực tế, Trang chủ Vô Ưu Sơn Trang cực giỏi về thư họa, từng nét bút đi theo mực, thần thái của Tô Tần được nắm bắt rất tốt. Lâm Tầm trong lúc hắn vẽ tranh, vẫn không quấy rầy, một mình đi ra đường giết thời gian. Vừa đi vừa tính thời gian, mỗi khi Trang chủ Vô Ưu Sơn Trang hoàn thành một bức, cậu liền đi vào thu lấy rồi tìm người mua.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play