Nghe xong câu chất vấn đầy phẫn uất của Dung Dã , Hứa Thư sững người một lúc, bỗng nhiên lại thấy buồn cười.
Ngoài sự vô lý ra, cô còn cảm thấy rất kỳ quái.
“Dung Dã, tôi đâu có làm gì có lỗi với anh chứ?” Cuối cùng cô cũng lên tiếng, ngước mắt nhìn anh, trong mắt có chút giễu cợt pha lẫn lạnh nhạt, nhưng giọng nói vẫn dịu dàng: “Bản kế hoạch ban đầu là tôi biên tập lại, tôi cũng xem như có chút đóng góp cho studio của các anh, đâu thể coi là hoàn toàn ‘dựa hơi’ chứ?”
Tim Dung Dã khẽ hẫng một nhịp, vội vàng nói: “Tôi…”
“Đã như vậy rồi” Hứa Thư ngắt lời anh, tiếp tục nói hết ý: “Thì sao lại có thể nói tôi coi anh là ‘bàn đạp’ được?”
Chính bản kế hoạch được chỉnh sửa bởi cô mới giành được sự công nhận từ Cảnh Huy , cô chính là bàn đạp cho chính mình.
“Tiểu Thư, tôi không có ý đó…” Dung Dã quýnh quáng, giọng cũng vô thức cao lên: “Tôi chỉ là không hiểu, không hiểu tại sao…”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT