"Vị tiền bối này thoạt nhìn bị thương rất nặng, nếu như tiền bối không chê, có thể đi cùng với tiểu nữ tới Nguyệt Ẩn Sơn Trang nghỉ ngơi mấy ngày." Hạng Liên Nhi giọng điệu ôn nhu nói.
"Thế thì cung kính không bằng tuân mệnh, nếu như ngày sau có cơ hội, sẽ báo đáp lại ân viện trợ hôm nay của đạo hữu. Ta thấy thân phận của đạo hữu không thấp, không cần phải xưng hô ta là tiền bối, gọi tại hạ Lục Tiểu Thiên là được." Lục Tiểu Thiên khách khí nói.
Hắn thầm nghĩ địa phương mới tới này không hề giống với bất cứ một chỗ nào mà bản thân đã đi qua. Mấy tên tu sĩ Kim Đan kỳ lại khách khí với một thiếu nữ Trúc Cơ kỳ xinh đẹp như vậy, thậm chí Phó Minh Viễn còn gọi nàng là thiếu chủ. Nhìn thấy tình hình như vậy, hắn làm sao còn dám tự xưng là tiền bối. Hơn nữa với trạng thái của hắn hiện tại, ở nơi địa phương xa lạ như vậy, cũng xác thực phải cần có một nơi dung thân.
Lục Tiểu Thiên cũng không quá lo lắng về việc đám người này có ý đồ gì xấu hay không. Vì nếu như có tâm tư gì đó, thừa dịp hiện tại hắn đang thụ thương mà động thủ là thích hợp nhất, không cần phải kéo dài thêm làm chi.
Về phần tên Phó Minh Viễn trông cũng không hề tôn kính thiếu nữ kia giống như biểu hiện bên ngoài. Chỉ bất Lục Tiểu Thiên cũng không có hứng thú xen vào việc tranh đấu giữa hai bên, đợi thương thế hắn tốt hơn một chút, lại thừa cơ rời đi là được.
Hai người Viên Cương, Từ Uyển hộ tống Hạng Liên Nhi, đi theo thuyền lớn của Phó Minh Viễn. Một hơi đi liên tiếp hơn nửa ngày, xuyên qua một màn sương mù rộng lớn trên mặt hồ, sau đó tiến vào một cửa sông. Hai bên bờ sông có các đình đài lầu các đứng sừng sững, những ngọn đèn thắp sáng rực rở vào ban đêm. Trên con đường ven sống, phàm nhân thế tục và tu tiên giả cảnh giới cao thấp bất đồng qua lại vô cùng rậm rạp. Từ tu sĩ Trúc Cơ Kỳ tới Luyện Khí Kỳ, số lượng cũng không phải là ít.
Nơi này có chút giống với Vọng Nguyệt Thành trước kia, chỉ bất quá phàm phu tục tử ở thế tục tựa hồ nhiều hơn một chút, hơn nữa quan hệ giữa tu tiên giả và phàm nhân cũng rất là bình thường. Ngay cả tu sĩ Kim Đan kỳ, tuy rằng không nhiều nhưng ngẫu nhiên cũng có thể nhìn thấy mấy người. Điều này so với Vọng Nguyệt Thành thì hiếm hoi hơn nhiều.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT