"Thúc phụ, ả công chúa từ hoàng thành đến coi mình như là chủ nhân của nơi này. Bộ dạng hất hàm sai khiến, thật sự cho rằng thúc phụ rất dễ bị hiếp đáp sao." Khi Lục Tiểu Thiên tiến vào trong trúc lâu, lúc này một thanh niên tuấn tú với sắc mặt âm trầm, đang châm ngòi thổi gió trước mặt Phó Minh Viễn.
"Người ta tới từ hoàng thành, thân phận tôn quý, dĩ nhiên là cao hơn ngươi một bậc." Phó Minh Viễn hừ một tiếng nói.
"Thân phận tôn quý? Đó đã là chuyện trước kia rồi, hiện tại người nào mà không biết tu vi của Anh Vương đã không còn, giờ chỉ là một phế nhân mà thôi. Thế lực cơ hồ đã bị nhổ tận gốc, mà bản thân Anh Vương cũng bị giam cầm ở bên trong hắc ngục, không thể nào trở mình được nữa. Vị công chúa này thân phận cũng đã xưa đâu bằng nay, Phượng Hoàng rụng lông còn không bằng Gà. Bọn họ đi tới Vô Thương Thành này ắt cũng chỉ là để tị nạn mà thôi. Thúc phụ người Vô Thương Thành kinh doanh Nguyệt Ẩn Sơn Trang nhiều năm, lao khổ công cao, Hạng Liên Nhi này dựa vào cái gì mà vừa đến đã muốn cướp đi hết thảy của thúc phụ người?" Thanh niên tuấn tú tên Phó Hồng với vẻ mặt không cam lòng nói.
"Ngươi muốn thế nào?" Phó Minh Viễn không nghĩ tới cái tên chất tử này của mình lại phản ứng lớn như vậy.
"Dứt khoát đã không làm thì thôi, đã làm thì phải làm đến cùng, trực tiếp bắt lấy người này, tiến hiến cho Đức Vương trong Hoàng thành. Đức vương là đối thủ một mất một còn của Anh Vương, đến lúc ấy tất sẽ nể trọng thúc phụ. Về phần Hạng Liên Nhi đúng thật là quốc sắc thiên hương. Trước khi đưa qua đó, còn mong rằng thúc phụ có thể thành toàn cho tiểu chất đôi lần." Phó Hồng nói với vẻ mặt thèm thuồng nhỏ dãi.
"Ba!" Phó Hồng lời còn chưa dứt, đã bị một cái tát như trời giáng thẳng vào mặt. Lập tức cả người bị đánh cho choáng váng, sửng sờ thất thần nhìn Phó Minh Viễn.
"Cái tát này là để cho nhà ngươi tỉnh táo lại, đừng cả ngày cứ suy nghĩ những chuyện bẩn thỉu như thế này. Đây là tranh đấu trong nội bộ hoàng gia, nếu như không có hoàng tử khác chủ động tìm đến, chúng ta mạo muội bắt lấy Hạng Liên Nhi thì chính là tạo phản. Bất kỳ một tên chủ tử nào, cũng đều không thích thủ hạ của mình là một bạch nhãn lang (có nguồn gốc ở Trung Quốc, chỉ người vong ơn bội nghĩa, tâm địa tàn bạo).

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play