Sau khi thoáng có chút choáng váng, Lục Tiểu Thiên trong lòng cười lạnh, lực sát thương của Ảnh Nghĩ chỉ là phụ, quan trọng là sức sống đám Ảnh Nghĩ này còn mạnh hơn đám Thanh Trúc Phong, hơn nữa chỉ cần bị chích vài cái, nguyên khí vận hành liền có chút khó khăn, trong lúc chiến đấu chính là trí mạng. Có lẽ Ảnh Nghĩ đối với người khác có tính uy hiếp cực lớn, nhưng đối với hắn chỉ có chút rắc rối mà thôi.
Đồng thời Lục Tiểu Thiên rút linh kiếm ra, tay trái cầm một viên giải dược, chuẩn bị bỏ vào trong miệng. Bất quá lúc này lại phát sinh một việc khiến cho hắn ngoài ý muốn. Phạm Thanh, thân là người đầu lĩnh của tiểu đội này, là chiến lực chủ đạo, lúc này không ngờ lại quay đầu bỏ chạy.
Phạm Thanh lâm trận bỏ trốn, là trải qua cân nhắc kỹ càng rất lâu. Y trước đây giao thủ với Đại Ngạch quái nhân vài lần, đều không chiếm được chút tiện nghi nào. Y biết rõ sự lợi hại của Đại Ngạch quái nhân, còn y hiện tại linh khí đã bị hao tổn, nguyên khí trong đan điền chỉ còn lại ba phần. Căn bản không phải là đối thủ của Đại Ngạch quái nhân, Lục Tiểu Thiên tuy rằng đa mưu túc trí, nhưng vẫn còn quá trẻ, chưa chắc có thể địch lại Đại Ngạch. Cho dù miễn cưỡng chống đỡ được, phần thắng bên mình cũng sẽ không quá nửa phần.
Càng quan trọng hơn chính là lúc này Phạm Thanh đã thu thập được một khỏa nhị giai yêu đan, vật phẩm yêu cầu trong nhiệm vụ của Man Thú Tông. Chỉ cần về tới Vọng Nguyệt thành, y liền có thể gia nhập tông môn. Căn bản không cần phải ở trong Vọng Nguyệt sơn mạch vô sinh ra tử nữa.
"Vô sỉ!" Đám người Lục Tiểu Thiên, Lạc Viễn cùng tức giận kêu lên, vốn bọn họ đã ở thế yếu, hiện tại còn thiếu đi Phạm Thanh, giống như bẻ đi cọng rơm cứu mạng cuối cùng của bọn họ, đạp đổ đi hy vọng cuối cùng.
"Chúng ta vốn đã thực lực đại giảm, hiện tại còn thiếu đi hai người, trận chiến này không đánh được, ta rút lui đây!"
Vương Viện vốn còn tính liều một phen, chỉ là tình thế hiện tại chuyển biến xấu đi, sau khi trải qua đắn đo trong lòng, cảm thấy không hề có cơ hội thắng chút nào, lập tức đưa ra quyết định. Sau khi một đao bức lui đại hán cẩm y, dán lên người một đạo Mộc Độn phù, nhảy lên cây đại thụ bên cạnh, bóng người lập tức biến mất không thấy nữa, lại trong chớp mắt, người đã ở phụ cận một cây đại thụ khác, sau đó biến mất vào trong bụi rậm.
Ngay sau đó, thần sắc Vương Bình biến đổi không ngừng, đồng dạng thi triển Ngự Phong thuật hướng phía xa kia chạy đi.
"Chạy đi đâu?" Đối phương một vị lão giả tay cầm song kiếm, tốc độ không chậm dí sát theo sau.
"Lục huynh đệ, ngươi nói phải làm sao bây giờ" Đám người Trương Quảng, Lạc Viễn mặt đầy lo lắng, tình hình lúc này với bọn họ mà nói, đã tồi tệ đến mức không thể tồi tệ hơn. Mấy người còn lại vô cùng tin tưởng Lục Tiểu Thiên, không giống như Vương Viện hay Vương Bình trong lòng có tính toán riêng, sớm đã chạy trốn không thấy bóng dáng.
"Chúng ta chỉ còn lại mấy người, có thể làm được gì, mạnh ai nấy chạy thôi, sống chết do trời."
Lục Tiểu Thiên lạnh lùng nói, xoay người muốn bỏ chạy. Hắn không phải là kẻ bạc tình bạc nghĩa, nếu mọi việc trong khả năng của mình, hắn sẽ không ngại ra tay giúp đỡ đám người Lạc Viễn.
Nhưng sau khi mấy người Phạm Thanh, Vương Viện bỏ trốn. Mấy người Đại Ngạch quái nhân đều tập trung vào hắn, tự nhiên là vì những gì Hà Đà Tử đã nói trước đó, một Luyện Đan sĩ trên tay có rất nhiều linh thạch, đan dược. Hiện tại hắn còn khó bảo vệ cho bản thân, làm sao còn có thể lo cho người khác được.
"Khặc khặc, Trâu đạo hữu, chúng ta hai người đi truy đuổi tiểu tử họ Lục kia, những người khác phân ra hai người bảo vệ thi thể của Ngân Dực Ngô Công, còn lại tiếp tục đuổi giết những người khác!"
Đại Ngạch quái nhân tâm tư xoay chuyển rất nhanh, Hà Đà Tử lúc này đã độc phát hôn mê nằm trên mặt đất, sống chết chưa rõ. Hiện tại không ai rãnh mà quan tâm tới y, Ngân Dực Ngô Công đã chết cũng không thể chạy thoát. Nhưng Lục Tiểu Thiên là một Luyện Đan sĩ, gia tài có thể sẽ không thấp những thứ giá trị trên người của Ngân Dực Ngô Công.
Nếu như chỉ có một Đại Ngạch đuổi theo, một là vì từ tình huống vừa rồi xem ra tâm cơ Lục Tiểu Thiên cũng rất sâu, chưa hẳn là không có hậu thủ. Hai là vì những thành viên khác có thể sẽ không phục, kêu thêm hán tử cẩm y họ Trâu người có thực lực chỉ dưới y, hai người liên thủ chia đều nhau còn hơn chia cho bảy tám người khác, những người còn lại cho dù không phục, cũng chỉ có thể ngậm bồ hòn làm ngọt thôi.
"Ha ha, được. Hai người chúng ta liên thủ làm thịt tên tiểu tử đó, coi như là vì Hà Đà Tử báo thù!" Trâu Tân đối với an bài của Đại Ngạch quái nhân vô cùng hài lòng, lập tức đáp ứng. Hai người một trước một sau, điên cuồng đuổi theo Lục Tiểu Thiên.
Đám người Lạc Viễn, Trương Quảng liếc mắt nhìn nhau, sau đó cũng cấp tốc hướng về chỗ khác chạy đi, trước mắt không chỉ là một chuyến tay trắng, có thể chạy thoát toàn mạng đã là không tồi rồi.
"Tiểu nương tử, không cần chạy, lưu lại chơi đùa với đại gia nào!" Một gã hoa hoà thương râu tóc lôi thôi cùng với một tên thiếu niên mặc thanh y đuổi theo phía sau Lạc thị huynh muội, Trương Quảng và Trịnh Sĩ Kỳ. Chỉ trong nháy mắt, tiểu đội trước đây đã hoàn toàn tan rã.