Lục Tiểu Thiên lạnh lùng nói, hắn vốn không muốn nhiều lời như vậy, bất quá đám người Lạc Viễn, Vương Viện đều đã hao tổn không ít nguyên khí, lúc này trong đội xuất hiện phản đồ Hà Đà Tử. Nhân tâm bất ổn, hắn trước tiên phải ổn định lại tâm trạng của mọi người, nếu không một khi nhân tâm tan rã, căn bản không cần phải đánh nữa, chỉ có thể chạy trối chết mà thôi.

"Sớm biết thì một đao giết chết tên khốn này cho rồi." Trương Quảng phẫn nộ vung linh đao trong tay.

Lạc Viễn sắc mặt trầm trọng nói: "Lục huynh đệ, ta thiếu ngươi một mạng."

"Vừa rồi còn doạ cho ta hoảng sợ, vốn còn tưởng lần này vào sơn mạch là tay trắng quay về, không ngờ Lục đạo hữu đã sớm nhìn thấu mọi thứ rồi."

Vương Viện cười khúc khích, tuy rằng lại ít đi một người là Hà Đà Tử, bất quả vẻ bình tĩnh của Lục Tiểu Thiên cũng cảm nhiễm bọn họ.

"Nói nhiều như vậy, các người hiện tại lại ít đi một người, Hà Đà Tử tuy rằng mất đi một tay, có ảnh hưởng nhất định đến thực lực của y, nhưng đã cầm được máu nên ảnh hưởng cũng không lớn." Đại hán cẩm ý cầm lấy Lang Nha Bồng cười âm hiểm nói.

"Đúng không?"

Lục Tiểu Thiên cười lạnh, đổi lại là võ giả phàm nhân bình thường, gặp phải trọng thương như vậy, chiến lực sẽ suy giảm rõ rệt, còn tu tiên giả thì ảnh hưởng lại ít một chút, Hà Đà Tử trước đó đã ẩn giấu đi tu vi của bản thân là Luyện Khí tầng sáu. Chỉ cần ở một bên thi triển pháp thuật là có thể ngăn cản Lạc Thanh hoặc Vương Bình rồi, lại còn có thể chiếm thượng phong. Tình thế đối với bọn họ vẫn bất lợi, nhưng hắn lại làm sao không có hậu thủ chứ.

"A!" Hà Đà Tử vừa dùng linh dược cầm máu, đột nhiên một cơn đau kịch liệt trong ngực truyền đến, khiến cho khuôn mặt y hoàn toàn tái nhợt.

"Kiếm, trên kiếm có độc, ngươi thật bỉ ỏi!"

Hà Đà Tử sắc mặt vô cùng khó coi, hai mắt nhìn Lục Tiểu Thiên muốn phun lửa, nếu như ánh mắt có thể giết người, e rằng Lục Tiểu Thiên đã bị giết chết vô số lần rồi. Sau đó Hà Đà Tử vội vàng lấy hết những giải dược mang theo trong túi trữ vật ra, điên cuồng uống vào, nhưng lại không có tác dụng. Lục Tiểu Thiên bôi lên lưỡi kiếm rất nhiều loại kịch độc, không cần quá lâu, Hà Đà Tử hai mắt trắng dã, ngã trên đất đau đớn co giật.

"Ngươi muốn hãm hại toàn đội ta chết sạch, lẽ nào lại không cho chúng ta phản kích?" Vương Bình quơ quơ đại côn, thản nhiên nói: "Lục đạo hữu quả thật lợi hại, Vương mỗ ta tâm phục khẩu phục."

"Đại Ngạch quái, người trẻ tuổi này là một Luyện Đan Sĩ vô cùng lợi hại, trên thân tựa hồ có rất nhiều Tụ Khí Đan, hắn dùng Tụ Khí Đan trao đổi đại lượng linh thảo, linh thạch. Trong tiểu đội này, linh thạch của hắn là nhiều nhất, theo suy đoán của ta, linh thạch, linh thảo, Tụ Khí đan trên người hắn giá trị ít nhất cũng hơn hai trăm khối linh thạch."

Hà Đà Tử ghi hận trong lòng, lập tức nói ra một loạt những thông tin cực kỳ bất lợi với Lục Tiểu Thiên. Quả nhiên, Hà Đà Tử vừa dứt lời, đại hán cẩm y, còn có những người khác, ánh mắt tham lam thèm thuồng nhìn chằm chằm Lục Tiểu Thiên.

Đại Ngạch quái nhân gật đầu rồi lùi về sau hai bước, ngữ khí âm trầm nói: "Hiện tại quân số như nhau rồi, ngươi trẻ tuổi như ngươi không tồi, bất quá ngươi nghĩ biện pháp kéo dài thời gian là ta không biết sao? Xem ra các ngươi vẫn còn chưa kiến thức qua thủ đoạn của ta."

Lục Tiểu Thiên nét mặt khó coi, sớm biết như vậy vừa rồi một kiếm đó nên dành để kết thúc tính mạng của tên này, chỉ lưu lại Hà Đà Tử. Bất quá Lục Tiểu Thiên cũng muốn lợi dụng thương thế của Hà Đà Tử, còn có một phen đối thoại, tranh thủ cho đám người Lạc Viễn thời gian khôi phục nguyên khí, không ngờ lại trộm gà không được còn mất nắm gạo.

Đại Ngạch quái nhân vỗ vào hắc hồ lô bên hông, âm thanh ong ong vang lên, một đám phi nghĩ màu lục từ trong hồ lô bay ra. Số lượng hơn một trăm con, do cự ly quá gần, nên khi đám tiểu lục nghĩ này bay ra, cho người ta cảm giác che kín cả trời đất.

"Ảnh Nghĩ!" Đám người Vương Viện thất thanh kêu lên, sắc mặt tái nhợt. Cho dù là tu sĩ Luyện Khí hậu kỳ, đối với số lượng Ảnh Nghĩ nhiều như vậy, cũng phải cẩn thận ứng phó. Trùng tu trong tu sĩ đồng giai, luôn luôn chiếm nhiều ưu thế.

"Hắc hắc, cũng xem như các ngươi có hiểu biết." Đại Ngạch quái nhân nhếch mép cười nói, chỉ huy đám Ảnh Nghĩ đó thành mấy nhóm nhỏ, mỗi nhóm có mười con, con đầu lĩnh rõ ràng to hơn các con khác một chút.

Đại Ngạch quái nhân tựa hồ chỉ có thể khống chế bảy nhóm Ảnh Nghĩ nhỏ, mười mấy con khác đều bay loạn xung quanh.

Lục Tiểu Thiên không nghĩ rằng lại đụng vào đồng đạo nuôi dưỡng Ảnh Nghĩ, bất quá Đại Ngạch quái nhân đối với sự khống chế Ảnh Nghĩ rõ ràng mạnh hơn hắn một chút. Bảy nhóm Ảnh Nghĩ, chia ra các hướng bao vây hắn lại. Lục Tiểu Thiên thi triển một cái Hoả Cầu thuật, cũng bị con Ảnh Nghĩ đầu lĩnh ngăn cản, tuy rằng nó không ngừng kêu thảm, trên không trung lắc qua lắc lại, gặp phải trọng thương những vẫn chưa có chết đi. Còn những con Ảnh Nghĩ khác lại từ các hướng khác bao vây xông tới.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play