Vừa nghe câu đó, Từ Sâm lập tức không vui. Lời mời khi nãy chẳng qua chỉ là khách sáo, nếu để Triệu Hoằng Thành ăn mất thì anh còn lấy lại vị giác kiểu gì?
Thấy muỗng của Triệu Hoằng Thành sắp chạm vào miếng bánh, Từ Sâm nhanh tay hơn một bước, dùng nĩa xiên lấy phần bánh còn lại nhét vào miệng.
Anh nói, giọng hơi ngọng vì miệng đầy bánh: “Hết... rồi.”
Triệu Hoằng Thành nhìn lớp kem dính bên môi Từ Sâm, thoáng như quay về mười năm trước. Anh khẽ nhíu mày, có phần ghét bỏ rút một tờ khăn giấy ném tới trước mặt Từ Sâm: “Trẻ con quá đấy.” Dứt lời, liền quay người bỏ đi.
Từ Sâm chẳng buồn để tâm.
Cuộc sống này đâu phải đang quay show truyền hình thực tế, cũng chẳng ai cầm máy quay theo dõi 24/24, anh cần gì lúc nào cũng phải giữ hình tượng tổng tài lạnh lùng?
Từ Sâm nuốt phần bánh còn lại trong miệng, bỗng nhiên, một luồng hương vị béo ngậy của kem lan tỏa khắp khoang miệng, vị ngọt thanh của hạt dẻ xộc thẳng lên óc.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play