Từ Tử Trạc khẽ "Ừ" một tiếng, giọng nghiêm túc: “Nhưng cậu không giống bọn họ.”
Đinh Viện nghe vậy, mang theo chút giọng điệu trêu đùa: “Vì tôi dễ bị bắt nạt à?”
Từ Tử Trạc bất lực đáp: “Cậu nói linh tinh gì thế. Tôi chỉ mới quen cậu đã lỡ phạm chút sai lầm nhỏ, vậy mà cậu vẫn để tâm đến giờ? Nếu sau này tôi mà bắt nạt cậu lần nữa, chẳng phải cậu sẽ nhớ tôi cả đời à?”
Đinh Viện lẩm bẩm: “Tôi có nhỏ nhen thế đâu.”
Từ Tử Trạc vội vàng phụ họa: “Được, được, được, là tôi nhỏ nhen, được chưa?”
Khi nói những lời này, Đinh Viện có thể hình dung được vẻ mặt của cậu ta: đôi lông mày nhăn lại bất đắc dĩ, nhưng khóe miệng lại khẽ nhếch lên, trông cực kỳ cuốn hút.
Từ Tử Trạc chuyển chủ đề: “Mấy thứ tôi mua cho cậu, ăn hết chưa?”
Đinh Viện trả lời: “Ăn rồi, nhưng có viên kẹo chua quá.”
Từ Tử Trạc cười: “Tôi thấy cậu ăn quýt một ngụm một quả, còn tưởng cậu không sợ chua chứ.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT