Mụ mụ thu hồi lòng thương hại, hạ màn che kín. Tiêu tốn nửa canh giờ như thế, quả thật cũng đáng giá.
Phóng nhãn khắp Nghiệp Thành, chỉ sợ khó tìm được người thứ hai mỹ lệ như vậy, trách sao được hạng người nóng tính như Phương Luân, cũng nguyện ý kiên nhẫn đợi một lúc, thậm chí không tiếc sai bà đến, chỉ để chải đầu trang điểm cho mỹ nhân kia một phen.
Tựa như đào được một khối ngọc thạch quý hiếm, phần nhiều người ta sẽ không trực tiếp đeo lên, mà chà sạch đất cát trước, sau đó giao cho tay nghề khéo léo mài giũa, khiến nó lột xác thành bảo vật, rồi mới trân quý đeo bên mình, mới xứng với hình dạng mỹ lệ ấy.
Đãi người, cũng phải như thế.
Phương Luân biết rõ đóa hoa mà hắn hái về chính là kiều diễm tuyệt sắc, nếu đối đãi thô lỗ, chẳng phải là heo ăn mẫu đơn, phụ bạc giai nhân hay sao?
Cho nên hắn càng muốn kéo dài thời gian, thong thả thưởng thức, chậm rãi tiêu dao.
Chỉnh lý xong mọi sự trong phòng, mụ mụ chuẩn bị lui ra báo cáo kết quả công việc.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT