Một cỗ xe ngựa hoa lệ từ phố lớn phồn hoa trong thành vòng ra, rẽ trái ngoặt phải, cố ý đi đường vòng, như muốn rũ bỏ cái đuôi phía sau. Cuối cùng, dừng trước cánh cổng một biệt viện thanh nhã, yên tĩnh ở thành đông Nghiệp Thành.
Phương Luân đã sai người đến hoa lâu mời mụ mụ chải đầu tới, người nọ gánh sau lưng một bọc lớn, bên trong đủ loại trâm hoa châu ngọc, lụa mỏng áo sa, phấn son hương liệu… không thiếu thứ gì.
Lúc vào cửa, mụ mụ lặng lẽ ghé tai kẻ dẫn đường, thấp giọng dò hỏi:
“Vị mỹ nhân kia có phải là người Phương công tử kết bạn được khi ra biển dạo chơi? Phương công tử đã lâu chưa ghé lại chỗ chúng ta, ta thấy, vẫn là mỹ nhân bản địa Nghiệp Thành phong tình hơn, rốt cuộc khí hậu nam địa vẫn dưỡng người hơn chút.”
Gã sai vặt cùng mụ mụ cũng xem như quen mặt, nghe thế liền lắc đầu, nhỏ giọng nhắc nhở:
“Đừng hỏi nhiều, lát nữa tự khắc biết.”
Mụ mụ nghe vậy chỉ đành ngậm miệng, cẩn thận theo sát, được đưa đến Bảo Hương Uyển.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT