Cuối cùng, sau gần một ngày đường vượt qua rừng núi, một vùng thung lũng tĩnh lặng hiện ra giữa sương mù lửng lơ. Nơi ấy không có đình đài, không có cung thất, chỉ có một gian nhà gỗ nhỏ nép bên hồ sen, phía sau là núi đá dựng đứng, phía trước là rừng trúc lặng gió.
Gió ở đây không lạnh. Mùi thảo mộc nhè nhẹ lan tỏa. Khí trời không nặng như ở các nơi linh lực dày đặc, cũng không nhẹ như chốn phàm trần — mà vừa đủ, dịu dàng.
Tư Tuyết nhìn quanh, ánh mắt lóe lên tia tò mò. Còn Mị Linh và Trì Vũ thì vẫn cảnh giác, nhưng đều ngầm hiểu, người sống nơi này… tuyệt đối không đơn giản.
Phía trước nhà gỗ, một chiếc lư luyện đan đang bốc khói nhè nhẹ.
Một cô gái áo lam nhạt, tóc búi cao, đang ngồi cạnh, hai tay kết ấn ổn định linh lực. Dưới tay nàng, lửa luyện đan cháy đều, không nghiêng lệch chút nào — chứng tỏ căn cơ không hề thấp.
Lúc nghe tiếng bước chân, nàng ngẩng đầu — vừa thấy Dạ Linh, sắc mặt khựng lại.
Đôi mắt nàng thoáng co rút, linh lực tản mỏng, và... khẽ lùi nửa bước.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play