Tiểu Mộc im lặng một lúc lâu. Ánh trăng máu phủ ánh đỏ trên mặt hắn, để lộ những đường nét không rõ là người hay yêu, không rõ còn sống hay đã chết. Đôi mắt lam đục bỗng ánh lên tia sáng run rẩy.
Rồi hắn nói, nhẹ như gió thoảng, nhưng lại khiến cả ba người đứng lặng:
– “Ta… chưa chết hẳn.”
Dạ Linh quay lại. Trì Vũ khẽ động linh lực. Mị Linh khựng bước.
Tiểu Mộc cúi đầu, hai tay ôm lấy gối như một đứa trẻ ngồi ngoài hiên chờ người thân đã chẳng bao giờ quay về.
– “Khi ông ấy còn tồn tại, ông giữ ta lại như một phần trong trận pháp. Nhưng đã lâu rồi… ta không còn cảm nhận được ông nữa.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT