Ngày hôm sau, Hạ Tễ Xuyên vẫn phải đi làm ở công ty, Cố Yến Kiều liền tự mình dẫn hai cậu con trai nhỏ đi dạo trung tâm thương mại cả buổi sáng. Thật lòng mà nói, Hạ Lan và Trần Tư Vận đều toàn tâm toàn ý đối xử tốt với Hạ Kỳ An, mặc dù lương không quá cao, nhưng chưa bao giờ để Hạ Kỳ An chịu thiệt thòi về ăn uống hay đồ dùng. Chỉ là Cố Yến Kiều thương con, nếu không phải vì những món đồ cao cấp và đặt may riêng cần thời gian, bà cũng sẽ không đưa Hạ Kỳ An đến trung tâm thương mại chọn đồ.
“Dì... dì ơi, bao nhiêu quần áo này là đủ rồi, con đi học không thể mặc được nhiều như vậy.”
“Sao lại thế được, người trẻ tuổi các con phải chăm chút bản thân nhiều hơn, tuổi trẻ ấy mà, tất nhiên phải biết làm đẹp cho bản thân, không sao đâu, nếu trường học không để được hết, vậy mỗi tuần con mang về nhà đổi một lần, tủ quần áo trong nhà rất lớn.” Mắt Cố Yến Kiều sáng lên, lấy từng bộ quần áo một ướm lên người Hạ Kỳ An, dáng người của Hạ Kỳ An thừa hưởng ưu điểm từ bà và Hạ Vân Sơn, eo thon chân dài, tỷ lệ rất cân đối, mặc gì cũng đẹp, “Ngôn Quân à, lại đây giúp em trai con nhìn xem, là màu hồng đẹp hay màu be đẹp hơn?”
Hạ Ngôn Quân mỉm cười bước đến, mắt cong cong quan sát một lúc, “Em trai da trắng, màu be vẫn đẹp hơn, làm cho người trông sạch sẽ.”
“Mẹ cũng thấy vậy, nhưng màu hồng này rất hợp với con đó Ngôn Quân, làm cho vẻ ngoài tươi sáng hơn, vậy, lấy hết cả hai đi, con và An An mỗi đứa một bộ.” Mẹ Hạ gặp chuyện vui thì tinh thần đều phấn chấn, lúc này vui đến không chịu được.
Mẹ con ba người đi dạo một buổi sáng, cuối cùng mang theo túi lớn túi nhỏ về nhà.
Đồ Hạ Kỳ An mang lại đây thật ra không nhiều lắm, cậu không có ý định ở đây lâu, nhưng những thứ mua trong ngày hôm nay đã lấp đầy tủ quần áo vốn trống trơn của cậu, thậm chí vali cũng chứa đầy quần áo mới.
“Thời điểm khai giảng trời vẫn còn lạnh, mẹ nghe mommy con nói sức khỏe con không tốt, nên chuẩn bị khăn quàng cổ cho con, nhất định phải chú ý giữ ấm, nếu không khỏe thì nhắn tin cho mọi người, mọi người sẽ đến đón con về, hiểu chưa?” Cố Yến Kiều nhìn cậu con trai này của mình, khó nén được sự thương tiếc trong lòng, nhưng vẫn cân nhắc đến cảm xúc của đối phương, không vượt quá giới hạn.
Hạ Kỳ An mềm lòng, nếu như Cố Yến Kiều và mọi người cứng rắn hơn một chút, có lẽ cậu vẫn có thể cứng rắn không trở về, nhưng cố tình bọn họ quá mức khoan dung, khiến cậu không thể nào giữ được sự lạnh lùng.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play