“Cậu đột nhiên bảo tôi điều tra Lý Duy là có ý gì? Ông ta có điểm gì đáng ngờ sao?” Sau khi nhận được tin tức từ Lục Hạc Ninh vào tối hôm qua, Hạ Tễ Xuyên không hỏi nhiều, ngay trong đêm đã thông báo cho Cố Thời Yến. Hai người lại tìm đến Hạ Vân Sơn, lấy hết tất cả tài liệu liên quan đến Lý Duy. Tuy nhiên những gì bọn họ có thể tìm được rốt cuộc có hạn, chỉ có thể tra được những thông tin công khai chính thức. Muốn tiếp tục điều tra sâu hơn, chắc chắn phải mất thời gian.
Lục Hạc Ninh không phải kiểu người tùy hứng làm việc theo cảm tính, dù cho Hạ Tễ Xuyên không rõ lý do, nhưng anh biết, đối phương nhất định có lý do riêng khi yêu cầu mình làm vậy, nên anh mới làm việc không ngừng nghỉ. Đương nhiên, nếu đối phương đưa ra yêu cầu này, cũng đồng nghĩa với việc Lý Duy có liên quan đến chuyện trước mắt bọn họ đang quan tâm và điều tra.
Vì vậy, Hạ Tễ Xuyên gần như không ngủ, ôm lấy Tống Chước nằm suốt đêm, sáng sớm hôm sau liền vội vàng chạy tới công ty của Lục Hạc Ninh.
Lục Hạc Ninh ký tên, đặt tài liệu sang một bên, khoanh tay trên bàn rồi ngẩng đầu nhìn thẳng vào mắt Hạ Tễ Xuyên. Hắn không cảm thấy bất ngờ trước sự xuất hiện của Hạ Tễ Xuyên, suy cho cùng bọn họ đã quen biết nhau nhiều năm như vậy, cũng hiểu rõ tính cách của đối phương. Hơn nữa, anh lại là anh trai Hạ Kỳ An, những chuyện này vốn không định giấu anh.
“Là An An đề cập, em ấy chưa nói rõ suy nghĩ cụ thể cho tôi, nhưng tôi cho rằng chuyện này không thoát được dính dáng đến ông ta. Tôi tin vào trực giác và sự nhạy bén của An An.”
Đối với lời nói của Lục Hạc Ninh, Hạ Tễ Xuyên không muốn phủ nhận. Thêm vào đó, qua những câu chữ trong cuộc đối thoại với Tống Chước, anh cũng có thể cảm nhận được sự nghi ngờ của họ đối với Hạ Ngôn Quân. Chẳng qua, kể từ khi Hạ Kỳ An trở về nhà họ Hạ, mãi cho đến hiện tại, Lý Duy gần như không xuất hiện trước mặt mọi người, nếu muốn liên lạc cũng không có bằng chứng rõ ràng. Tuy vậy, nếu người đứng sau màn thật sự là Lý Duy, cũng không phải là điều khó giải thích.
“Đây là những thứ tôi và cậu tôi đã sắp xếp tối qua, cậu xem trước đi. Lý Duy lúc còn trẻ chỉ là một bác sĩ bình thường, sau đó quen biết ba tôi rồi được mời đến nhà chúng tôi làm bác sĩ gia đình. Y thuật của ông ta khá tốt, hơn nữa làm người khá khiêm tốn thành thật, nên vẫn luôn ở lại nhà họ Hạ.” Hạ Tễ Xuyên ngồi trên sô pha, cởi cúc áo tây trang, sau đó vươn tay ra, để Tống Chước cũng ngồi bên cạnh mình, “Vợ ông ta đã mất vì khó sinh cách đây 20 năm, đứa trẻ cũng chết do ngạt thở vì nằm trong bụng quá lâu. Thời gian đó tôi nhớ ông ta còn rất suy sụp tinh thần. Gia đình chúng tôi cũng biết chuyện này, nên gần như không bao giờ nhắc đến vợ con đã mất trước mặt ông ta.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT