“Xin hỏi cậu bị bắt cóc như thế nào? Cậu còn nhớ bao nhiêu về sự việc xảy ra trong ngày hôm đó?”
“Thực ra, từ nửa tháng trước tôi đã phát hiện có người theo dõi tôi rồi, trong khuôn viên trường tôi luôn có thể cảm giác có người đang lén nhìn mình, tôi vẫn cảnh giác cao độ. Nhưng ngày hôm đó, tôi đang ở phòng thí nghiệm, có bạn học nói với tôi, giáo viên hướng dẫn bảo tôi đến tham dự buổi họp trong một phòng học ở tòa nhà giảng dạy cũ. Khi tôi đến tòa nhà đó, vừa đến cửa phòng học, đã bị ai đó dùng thuốc mê làm cho ngất đi, khi tỉnh lại đã ở trong xe rồi.”
Quý Vân Chu nhíu mày, ngả người ra sau, thái độ cũng trở nên nghiêm túc hơn, “Cậu hôn mê khoảng bao lâu?”
“Vì tôi đã có chuẩn bị và kịp nín thở, nên lượng thuốc mê hít phải không nhiều, khoảng hơn mười phút sau thì tỉnh lại.”
Quý Vân Chu và người bên cạnh liếc mắt nhìn nhau, gật đầu, sau đó ra hiệu cho Hạ Kỳ An tiếp tục nói.
“Sau khi tỉnh lại, tôi vẫn luôn duy trì cảnh giác. Sau đó bọn họ khiêng tôi ra ngoài, ném vào trong nhà kho. Trong khoảng thời gian đó không có ai lại gần tôi, cũng không có ai đụng đến vòng ức chế của tôi, cho nên vòng ức chế của tôi chắc chắn không phải bị hỏng sau khi bị bắt cóc.”
“Bạn học đi thông báo cho cậu, cậu còn nhớ là ai không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play