Không rõ là do sự điềm nhiên của Hạ Kỳ An khiến Lý Hiên có phần dè chừng, hay là cậu ta đang chờ đến ngày Hạ Kỳ An lật xe, nhưng trong khoảng thời gian này cậu ta lại yên lặng một cách bất thường. Đương nhiên, cũng có thể là vì tuần thi cuối kỳ đang đến gần, suy cho cùng vào thời điểm này, toàn bộ sinh viên trong trường đều không thể rảnh rỗi nổi.
Những người như Vương Thanh Ly và Hạ Kỳ An trái lại khá ổn, bình thường học hành tương đối nghiêm túc, nên lúc ôn thi cũng không quá vất vả. Những người như Đặng Dật Thần, dù ngày thường có chăm chú nghe giảng, nhưng có khả năng một số điểm kiến thức vẫn chưa thật sự nắm chắc, cần bỏ thêm thời gian để ôn lại. Mà thành phần còn lại chính là bắt đầu “ôn thi” ngay trong tuần thi.
Vì vậy, so sánh mà nói, tuy rằng Hạ Kỳ An vừa mới khỏi bệnh không lâu đã phải nghênh đón tuần thi, nhưng lịch trình của cậu lại không quá dày đặc như thường ngày. Ít nhất khi ở nhà, cậu cũng không đến mức phải ôn bài đến tận 9, 10 giờ mỗi tối.
Hạ Kỳ An ngồi trên sô pha, tay ôm chiếc laptop mỏng nhẹ. Chiếc laptop này là do Hạ Tễ Xuyên mua cho cậu, chuyên dùng để viết luận văn hoặc xem bài giảng. Còn chiếc laptop chơi game cậu tự mua trước đó dùng riêng cho việc chạy dữ liệu và xử lý chương trình.
Bên ngoài trời đã tối, Hạ Kỳ An nhìn thoáng qua đồng hồ, đã hơn 7 giờ rồi. Cậu đã sống trong căn hộ này được một tuần, đây vẫn là lần đầu tiên Lục Hạc Ninh về muộn như vậy. Lúc đưa cậu về căn hộ này Lục Hạc Ninh đã nói trước, tối nay phải ra ngoài xã giao nên sẽ về muộn một chút.
Hạ Kỳ An đặt laptop xuống bàn trà, ánh mắt lướt qua mọi thứ xung quanh, rồi nhẹ nhàng dựa đầu vào lưng ghế sô pha. Căn hộ này rộng hơn nơi cậu từng sống trước kia, tuy không xa hoa như nhà họ Hạ, nhưng lại có thể mang đến cho cậu cảm giác giống như đang ở nhà. Ít nhất, ở đây cậu không cảm thấy xa lạ hay bị bài xích, mà ngược lại, là một loại cảm giác thuộc về, mơ hồ nhưng rõ ràng.
Trong phòng tràn ngập mùi hương chỉ có trên người Lục Hạc Ninh, rất nhạt, không hề mang tính công kích, thậm chí còn mang theo một chút dịu dàng bao dung. Trên thực tế, điều này không phù hợp với tính cách thật của Lục Hạc Ninh, hoặc cũng có thể nói là bởi vì sự hiện diện của Hạ Kỳ An nên mùi hương của hắn mới trở nên yên bình đến vậy. Cũng chính vì lý do đó, Hạ Kỳ An dần dần quen với cuộc sống ở đây, và tất nhiên, cũng ngày một quen thuộc với pheromone và mùi hương của Lục Hạc Ninh, chỉ là điểm này, bản thân cậu vẫn chưa nhận ra.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play