Tống Chước từ trước đến nay luôn trầm ổn, sự ăn ý giữa y và Hạ Tễ Xuyên không phải chỉ là lời nói suông, hai người chỉ cần liếc mắt nhìn nhau đã hiểu rõ trong lòng đối phương đang nghĩ gì. Hạ Tễ Xuyên đưa vợ chồng Cố Yến Kiều đến bệnh viện, còn y lại tóm tắt ngắn gọn những chuyện đã xảy ra bên này cho ông cụ Hạ. Tuy rằng giữa mày ông cụ Hạ thoáng hiện lên vài phần kinh ngạc và lo lắng, nhưng không có ý định hủy bỏ toàn bộ buổi tiệc.
“Tiểu Chước, hôm nay vất vả cho cháu rồi, buổi tiệc vẫn sẽ diễn ra theo kế hoạch. Cháu đi thông báo với các vị quan khách một tiếng, xem như hôm nay nhà họ Hạ chúng ta tiếp đãi không chu toàn. Các trình tự còn lại, chúng ta tiếp tục dựa theo kế hoạch trước đó mà làm. Không phải Ngôn Quân đã đến bệnh viện rồi sao? Vậy chỉ nói về chuyện của An An thôi.” Ông cụ Hạ sửa sang lại cổ áo, nhìn về phía ông cụ Lục vẫn luôn im lặng bên cạnh, như đang trầm ngâm suy nghĩ, “Lão già này, lại giả vờ thâm trầm cái gì nữa đây? Mau lên, ngày trọng đại của cháu ngoan tôi sắp đến rồi, tôi phải chuẩn bị thật tốt mới được.”
“Được, đi thôi, đừng để đám người bên ngoài kia chờ sốt ruột, lão Tôn còn đang chờ ở đó nữa.”
Hai nhân vật chỉ cần nhấc một ngón tay là có thể làm rung chuyển nửa bầu trời cùng xuất hiện, sự xôn xao dưới hội trường buổi tiệc cũng lập tức dừng lại. Mọi người liếc mắt nhìn nhau, không ai dám lên tiếng, thay vào đó là một tràng pháo tay vang lên. Cánh truyền thông cũng đúng lúc giơ máy quay lên, ghi lại toàn bộ khung cảnh.
“Trước tiên, tôi muốn gửi lời xin lỗi đến mọi người. Nhà họ Hạ chúng tôi hôm nay đã xảy ra một ít sơ suất, ảnh hưởng đến hứng thú của các vị, thật sự là chúng tôi tiếp đãi không chu toàn, mong các vị lượng thứ. Hôm nay mời mọi người thu xếp công việc bớt chút thì giờ đến đây, không chỉ để mừng sinh nhật cháu trai tôi, mà quan trọng hơn là để tuyên bố một việc trọng đại của nhà họ Hạ chúng tôi. Mọi người đều biết tôi, Hạ Viễn Đình, có hai đứa cháu trai, nhưng điều mọi người không biết chính là, tôi còn một cháu trai bị thất lạc bên ngoài.”
Lời của Hạ Viễn Đình tạo nên một cuộc tranh luận sôi nổi, dưới khán đài âm thanh xì xào bàn tán thi nhau nối tiếp, sau đó là những tiếng kinh ngạc vang lên. Thẩm Nhạc Kỳ càng siết chặt ly rượu trong tay, chăm chú lắng nghe những điều sắp được nói ra.
“Như mọi người đã thấy trong thiệp mời, người tên Hạ Kỳ An chính là cháu trai còn lại của tôi. An An, lên đây, làm quen với mọi người một chút.” Ông cụ Hạ gọi lại Hạ Kỳ An đang định đến bệnh viện, ra hiệu cho Lục Hạc Ninh đi cùng bên cạnh đưa cậu lên sân khấu, “An An và Ngôn Quân là anh em sinh đôi khác trứng, nhưng đã bị y tá đánh tráo lúc sinh, khiến chúng tôi vẫn luôn cho rằng năm đó sinh ra chỉ có Ngôn Quân là cháu trai duy nhất. Hôm nay đứa nhỏ này cuối cùng cũng nhận tổ quy tông, tôi cũng hy vọng để thằng bé ra mắt mọi người một lần.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play